Edit + Beta: Snail
“Ngươi lại dám gọi hắn, ngươi lại dám gọi tên hắn?!” Vốn Trần An đã sinh ra chút hối hận vì đối xử như thế với người trong lòng, nhưng nghe thấy y gọi tên Phượng Thăng Minh, ghen tỵ giống như lửa ma châm vào người gã, nhịn không được liền đem quần áo Trình Dục dùng sức lột xuống đầu vai y.
Trình Dục cúi đầu rên rỉ một tiếng, không phản kháng, ngược lại sờ mó chính mình, muốn đem y phục trên người mình cởi ra… Có thể cởi toàn bộ, khiến y mát mẻ chút càng tốt.
“Thăng Minh… Thăng Minh… Thăng Minh…”
“Ngươi muốn hắn? Ngươi muốn hắn cũng vô dụng, hiện tại hắn sẽ không tới tìm ngươi, có thể thỏa mãn ngươi chỉ có ta! Không cho phép gọi tên hắn!” Trần An hung tợn nói, cởi áo tháo thắt lưng, vô cùng gấp gáp muốn cởi sạch chính mình.
Trình Dục nâng lên đôi mắt mờ mịt tựa như nhiễm lên tầng sương mù, nhìn gã, lại dường như nhìn phía sau gã, “Thăng Minh…”
“Ta nói không được gọi tên hắn!” Dường như thở gấp đến hổn hển, Trần An đưa tay muốn kéo quần Trình Dục xuống.
“Rầm” một tiếng, người xuất hiện trong phòng tối đánh Trần An bất tỉnh từ sau lưng, nhìn về phía Trình Dục, nâng y rời khỏi giường.
“Dục đệ? Dục đệ…”
Trình Dục ôm lấy hắn, đôi gò má cọ một cái lên vai hắn, mờ mịt nói: “Thăng Minh…”
Toàn thân người trong lòng hầu như nóng hầm hập, Phượng Thăng Minh sợ đến hãi hùng khiếp vía, trong bụng Trình Dục còn có đứa nhỏ, nếu Trần An hạ loại dược loạn thất bát tao nào đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-de-de/1590152/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.