Edit + Beta: Snail
Thị vệ suy tư một hồi, nói: “Vậy ta lưu lại một hồi đi, ta biết chút y thuật đơn giản, nếu gã bị thương mà còn hôn mê như vậy, sợ đến lúc đó xảy ra nguy hiểm đến tính mạng hay gì…”
Thủ vệ ực một ngụm rượu, chà xát miệng, nói: “Giữ đi, phải nên lưu lại, địa lao Phù Vân sơn trang, xưa nay tương đối nhàn rỗi, chỉ nhốt qua thẩm vấn qua đại nhân vật… Những người chúng ta, mỗi ngày luân phiên gác hai canh giờ, kỳ thật cũng chính là đứng không, lấy không tiền bạc, ngươi đến cho chúng ta chút không khí náo nhiệt…” Nói, hắn ngược lại lộ ra bộ dáng có chút phiền muộn, “Ngày trước ta cũng từng có đoạn thời gian khoái ý giang hồ… Đáng tiếc…”
Thị vệ gật gật đầu, nói: “Ta cũng muốn khoái ý ân cừu…” Cũng không có quá nhiều tâm tư cùng hắn tưởng nhớ quá khứ, dưới sự chỉ điểm của hắn tìm được một nhà tù gần bên trong, nhà tù nơi này được xử lý rất ngăn nắp sạch sẽ, cỏ khô khô ráo, cũng không có loại động vật lớn như rắn chuột, nhiều lắm có mấy con kiến, côn trùng nhỏ. Nói là nhà tù càng giống mật thất hơn, từng đường từng đường hàng rào sắt, phía trên chỉ mở một cánh cửa sổ. Trần An nằm bên trong, miệng vết thương trên ngón tay được người dùng băng vải bó lại, chẳng qua thủ pháp băng bó không quá chính quy, có vài phần kinh nghiệm, nhưng càng giống như lâu không dùng đến không quá quen tay.
“Trần An… Trần An?” Thị vệ nhẹ giọng gọi, nghiệm minh Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-de-de/1590139/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.