Edit + Beta: Snail 
“Đây là điểm tâm mẫu thân muội làm, đây là… Đây là điểm tâm muội làm… Đây là bột gạo kê cha muội mài làm bánh dày…” Từ Oánh vừa nói, vừa đỏ bừng mặt, hưng phấn vô cùng. 
“Minh chủ, mời ngài dùng.” Bận rộn đến bận rộn đi, lại thay Trình Dục pha một ly trà. Sau khi Từ phụ Từ mẫu ngỏ ý cảm tạ Trình Dục, liền muốn đến sau bếp nấu ăn khoản đãi, Trình Dục chối từ không kịp, cũng không tiện bỏ đi một mảnh tâm ý của người ta, liền tiếp nhận. 
Nhìn chén trên bàn, mặt Trình Dục hơi hơi đỏ, càng lộ ra vẻ tuổi trẻ tuấn tú của y, Từ Oánh trộm nhìn y, thấy y cầm ly lên khẽ nhấp một ngụm trà, ngực nhảy thình thịch thình thịch, gần như muốn nhảy ra. 
Hiệp khách trẻ tuổi, nhân phẩm tốt, đối đãi cũng tốt, nàng thích y, vốn cũng là đạo lý hiển nhiên. 
Phượng Thăng Minh mỉm cười, nói: “Đôi mắt của Từ cô nương, đều dừng trên người Minh chủ.” 
Từ Oánh rụt lại, mặt càng đỏ hơn, mặt tựa như bôi son, ngay cả trên lỗ tai cũng đỏ lựng lên, níu ống tay áo bên phải, không dám nhìn phản ứng của Trình Dục khi nghe lời này, cúi đầu nói: “Phượng đại hiệp nói đùa.” 
Trình Dục cúi đầu ho khan liếc nhìn, nháy mắt với Phượng Thăng Minh, Phượng Thăng Minh làm như không phát hiện, cười nói: “Từ cô nương huệ chất lan tâm như vậy, tương lại ai có thể lấy được Từ cô nương, thật sự là thiên đại phúc khí.” 
Từ Oánh nghe hắn nói trắng ra chuyện gả cưới, càng thẹn thùng hơn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-de-de/1590115/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.