Edit + Beta: Snail 
Trình Dục nhìn ra được, Phượng Thăng Minh rất lo lắng. Hiện tại cách thời gian y đi Tư cốc cũng không quá lâu, chắc Phượng Thăng Minh đã từng đi tìm mình, hoặc là, cho người tìm mình? Càng có thể là theo dõi… 
Nếu Phượng Thăng Minh cũng khẳng định y mất tích, như vậy chỉ sợ cho dù y trở lại Tư cốc, cũng không tìm thấy thân thể của mình. 
Trong lòng Trình Dục đau xót, lấy trình độ coi trọng mình của Phượng Thăng Minh, tuyệt đối sẽ đi tìm mỗi ngóc ngách, tuy rằng trước đây y tưởng là tình huynh đệ, mà giờ đã biết là ái tình, hiện tại đã qua lâu như vậy, Phượng Thăng Minh không tìm được y, điều này chứng minh y có khả năng đã chết rất lớn, thậm chí ngay cả thi thể đều bị ác điểu hoặc dã thú ăn mất. 
Thật sự chuyện xấu gì y cũng chưa từng làm, kết quả lại ngay cả hài cốt cũng không tìm được. 
Phượng Thăng Minh nhìn chằm chằm y, nói: “Bộ dáng ngươi giống như rất khổ sở.” 
Trình Dục giễu cợt cười, nói: “Dù sao y là đại ca ta, có phải không?” 
Phượng Thăng Minh nói: “Cái gọi là thân huynh đệ, chẳng qua là đúng dịp giáng sinh trong cùng bụng mẹ mà thôi.” 
Trình Dục trào phúng: “Cái gọi là nghĩa huynh đệ, cũng chẳng qua là mượn cớ che lấp dị tâm?” 
“Ngươi!” 
Tâm tình hiện tại của Trình Dục rất không tốt, cho dù y biết tâm tình Phượng Thăng Minh cũng không tốt, y muốn tìm một người trò chuyện, tìm người chửi mắng lẫn nhau, như vậy mới phát tiết ra được rầu rỉ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-de-de/1590110/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.