Edit + Beta: Snail 
Đêm dần khuya, Phượng Thăng Minh loạng chòa loạng choạng đứng lên, lưu lại vò không, loạng chòa loạng choạng mà đi, Trình Dục chờ đến khi không nhìn thấy bóng dáng hắn nữa, mới đóng cửa sổ, kéo kéo dây xích trên tay, cởi áo khoác cùng giày, nằm trên giường, nhìn ánh nến mờ tối, trước mắt chợt lóe bóng lưng Phượng Thăng Minh uống rượu dưới ánh đèn lờ mờ. Thở sâu một hơi, hai mắt nhắm lại. 
“Phanh!” 
Âm thanh cửa bị đá văng khiến Trình Dục bừng tỉnh, Phượng Thăng Minh một thân mùi rượu, mắt phượng hung hăng nhìn chằm chằm Trình Dục, còn nhớ xoay người đóng chặt cửa lại, trong nháy mắt tựa như dã thú điên cuồng bị buộc tới đường cùng, hai mắt ẩn giấu huyết sắc, hô hấp gấp rút, đi về phía Trình Dục, da đầu Trình Dục run lên, đang do dự có muốn lui vào trong giường hay không, Phượng Thăng Minh đã đến bên giường, một phen kéo lấy tóc y, nói “Ta hỏi ngươi, Trình Dục có thể ở bên ta hay không?” 
Trình Dục không nói, tóc gần như bị kéo đứt, đau đớn khiến y nhăn mi, nhưng một câu y cũng không nói. 
Phượng Thăng Minh nghiến răng nghiến lợi quát: “Ngươi nói hay không?!” 
“Ngươi uống say.” Trình Dục ngửi được mùi rượu trên người hắn, là Hoa Điêu (đựng trong chum sành có chạm trổ hoa văn, loại rượu quý của Thiệu Hưng, tỉnh Chiết Giang, Trung Quốc) thượng hạng mười năm, loại rượu này uống một vò liền say như người chết, huống chi nhiều như vậy? Phượng Thăng Minh căn bản là làm càn làm ẩu. 
Nhìn thẳng y, lại từ trong mắt y nhìn ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-de-de/1590102/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.