Chương trước
Chương sau
   Trong chớp mắt Úc Vi Tinh lấy lại tinh thần, cúp máy, cậu nhanh chóng mở app tin tức, chỉ thấy tin Phó Giang Hồng và Lư Lệ Nhiên bị bắt chiếm cứ trang đầu, thêm đậm thêm đỏ.

   Click mở rộng nội dung tin tức, phía trên cùng là một tấm ảnh chụp hai vợ chồng bị đưa lên xe cảnh sát, phía dưới, là ảnh chụp màn hình thông báo của cảnh sát nền xanh chữ trắng.

   Xem hết mười hàng, số chữ cảnh sát thông báo rất ngắn, chỉ nói hai người liên quan đến nhiều vụ án mạng, bị giam giữ, vô cùng ngắn gọn.

   Netizen kinh ngạc, suy đoán.

   Úc Vi Tinh mở app tin tức, tìm được số điện thoại của Tần Hành Hàn, gọi qua.

   Điện thoại vang lên ba tiếng, được Tần Hành Hàn bắt máy, Úc Vi Tinh chào hỏi xong liền vội vàng nói: "Em vừa xem tin tức."

   "Đoán ra rồi." Giọng Tần Hành Hàn ôn hòa.

   Tần Hành Hàn khép máy tính lại, từ thư phòng đi ra, vừa đi vừa nói tỉ mỉ cho cậu biết, "8h19ph tối, cảnh sát nhận được lời khai của Vưu Duyên Tuyền," Dừng một lúc, hắn giới thiệu, "Vưu Duyên Tuyền là người giúp Phó Giang Hồng xử lý mọi chuyện nhiều năm, gã là côn đồ được Phó Giang Hồng cứu ở thành phố cảng từ 20 năm trước, cha mất sớm, mẹ có bệnh, sau khi Phó Giang Hồng cứu gã về, đưa gã mang theo bên người, sau đó đưa mẹ gã ra nước ngoài trị liệu, em trai Vưu Duyên Phong cũng đi nước ngoài thuận tiện chăm sóc mẹ."

   "Vưu Duyên Tuyền vì báo ân, đối với Phó Giang Hồng nói gì nghe nấy, trong 20 năm này, tổng cộng gã đã thay Phó Giang Hồng xử lý qua 5 người, 3 nam 2 nữ, trong đó thi thể 4 người đã lợi dụng thân phận nhân viên hỏa táng của gã thiêu hủy, một người khác là người 7 năm trước qua đời vì 'ung thư'."

   Quản gia thấy Tần Hành Hàn xuống lầu, pha trà Phổ Nhĩ cho hắn, ngón giữa Tần Hành Hàn khép lại nhẹ nhàng gõ ba cái lên mặt bàn, thói quen khắc sâu vào linh hồn, tiếp tục nói với Úc Vi Tinh: "5 ngày trước cảnh sát đã bắt được Vưu Diên Tuyền, nhưng miệng Vưu Diên Tuyền rất chặt, cũng không có ý phản bội Phó Giang Hồng, thẳng đến giữa trưa hôm nay, mọi chuyện xuất hiện chuyển biến."

   Úc Vi Tinh nghe đến nhập thần, ngồi quỳ trên giường, sống lưng thẳng tắp, "Chuyển biến gì?"

   "Cảnh sát điều tra được cái chế-t của em trai Vưu Diên Tuyền, cũng không phải ngoài ý muốn."

   "Em trai gã đã chế-t?"

   "Ừm, hai tháng trước, Vưu Duyên Phong ở trên đường cao tốc xảy ra tai nạn xe cộ, dẫn đến 4 chiếc xe liên hoàn va chạm, cậu ta chế-t ngay tại chỗ, còn có 5 người bị thương ở mức độ khác nhau."

   Tần Hành Hàn uống một ngụm trà, "Sự kiện ban đầu phán định là ngoài ý muốn, bởi vì Vưu Duyên Phong đột tử, lúc ấy trên xe chỉ có một mình cậu ta, đêm trước cậu ta còn thức đêm."

   "Nhưng cảnh sát vì muốn Vưu Diên Tuyền mở miệng, bắt đầu từ quan hệ của gã, lại điều tra lại vụ án của Vưu Diên Phong một lần nữa, có một vị cảnh sát hình sự kinh nghiệm phong phú đã xem lại video từ nửa giờ trước khi xảy ra tai nạn xe đến khi xảy ra tai nạn xe hơn 10 lần, phát hiện một chi tiết bị bỏ qua."

   Hai mươi phút, trước khi sự việc xảy ra, Vưu Diên Phong nhận được một cuộc điện thoại, sau khi nhận xong vô cùng tức giận, sau đó, cậu ta ăn một viên kẹo.

   Úc Vi Tinh khó hiểu: "Sau khi vô cùng tức giận, ăn một viên kẹo?"

   "Không có logic, đúng không, vị cảnh sát hình sự kia cũng cảm thấy không đúng, vì vậy anh ta dẫn người bắt đầu điều tra Vưu Diên Phong. Một năm trước Vưu Diên Phong về nước, làm việc ở một công ty công nghệ thông tin, đồng nghiệp của cậu ta nói với cảnh sát, Vưu Diên Phong có thói quen ăn kẹo, tức giận sẽ ăn, bọn họ cũng không biết nguyên nhân."

   "Sau đó, cảnh sát lại hỏi thăm bạn tốt của Vưu Diên Phong, rốt cục từ một người bạn tốt ở nước ngoài của cậu ta biết được thật ra Vưu Diên Phong có tiền sử bệnh tim, cậu ta ăn kẹo, thật ra không phải kẹo, là thuốc. Bởi vì tính cách cậu ta không tốt, dễ tức giận, một khi tức giận sẽ tức ngực thở ngắn, có nguy cơ đột tử, cho nên cậu ta sẽ thường chuẩn bị thuốc, mà thân thể mẹ cậu ta không tốt, cậu ta không muốn khiến cho mẹ lo lắng, nên đem thuốc ngụy trang thành kẹo."

   Úc Vi Tinh nghe đến đó, đã hiểu, có chút nặng nề, "Có người đổi thuốc của cậu ấy."

   "Đúng, cuộc điện thoại kia, cũng là cố ý kích thích cậu ta, làm cậu ta tức giận."

   Bỗng nhiên Úc Vi Tinh cảm thấy sống lưng lạnh toát, người sau lưng làm chuyện này tâm tư kín đáo đến đáng sợ, hắn ta gần như tính toán mỗi bước, Vưu Duyên Phong chế-t, cũng đúng như ý hắn ta muốn, bị cho là ngoài ý muốn, nếu như không phải cảnh sát muốn khiến Vưu Duyên Tuyền mở miệng, một lần nữa điều tra vụ án này, lại vừa lúc có lão cảnh sát có kinh nghiệm phong phú khứu giác nhạy bén làm việc, nguyên nhân thật sự về cái chết của Vưu Duyên Phong sẽ mãi mãi bị chôn vùi.

   Nhưng cậu không hiểu.

   "Người hại chết Vưu Duyên Phong là Phó Giang Hồng ư? Vì sao?"

   "Bởi vì Phó Thanh Nguyên, Vưu Duyên Phong thấy Phó Thanh Nguyên bỏ thuốc một ngôi sao, dẫn cậu ấy vào khách sạn, mà ngày hôm sau, ngôi sao kia liền uống thuốc tự sá-t."

   Úc Vi Tinh nhớ rõ chuyện này, chuyện xảy ra vào tháng 10, ngôi sao kia rất trẻ, mới 24 tuổi, chuyện cậu ấy tự sát đưa ra sức ảnh hưởng dư luận rất lớn.

   "Lại là Phó Thanh Nguyên." Úc Vi Tinh tức giận, loại ngựa giống này tại sao vẫn chưa bị thiến.

   "Anh ta sẽ bị bắt chứ?" Cậu hỏi.

   Giống như Tần Hành Hàn đã sớm đoán được cậu sẽ hỏi, khẳng định nói với cậu, "Sẽ, Phó gia ngã, không có Phó Giang Hồng, sẽ không có ai e ngại anh ta nữa, tất cả mọi chuyện anh ta làm đều sẽ bị lật ra. Anh đã liên lạc với mấy người bị hại, bọn họ đều bằng lòng làm chứng."

   Úc Vi Tinh cười rộ: "Hay quá."

   Loại người này, nên đi tù mọt gông.

   Tư thế ngồi quỳ duy trì quá lâu, chân Úc Vi Tinh tê dại, cậu từ trên giường bước xuống, đi hai vòng trong phòng, giảm bớt cơn buồn nôn, vui vẻ nói với Tần Hành Hàn: "Hôm nay nhận được ba tin tốt, hay thật."

   "3?" Tần Hành Hàn hỏi, "Ba cái nào?"

   "Phó Giang Hồng, Lư Lệ Nhiên sa lưới, sau đó Phó Thanh Nguyên bị trừng phạt, cái cuối cùng," Úc Vi Tinh một lần nữa ngồi xuống, ngồi ở mép giường, hai chân đung đưa trên không trung lúc ẩn lúc hiện, giọng điệu cất cao, mang theo vui mừng, "Em làm bà mai rất thành công, Tô Kiến Trần và Tạ Vũ Khiêm ở bên nhau rồi."

   Tần Hành Hàn mỉm cười, "Vậy rất tốt."

   Úc Vi Tinh cong môi, "Đúng vậy."

   Cậu nhìn ra ngoài cửa sổ, có thể thấy rõ  một vầng trăng tròn, nói: "Thời tiết ngày mai chắc chắn sẽ là thời tiết tốt."

   Tần Hành Hàn dịu dàng trả lời: "Ừ."

   ……

   Sau khi Phó Giang Hồng và Lư Lệ Nhiên sa lưới, tên của các nạn nhân cuối cùng cũng trở lại dưới ánh mặt trời, bao gồm cả Lạc Thải Y, tổng cộng có 6 người, trong đó một người nhỏ tuổi nhất, mới 20 tuổi.

   Sáu năm, cha mẹ cô vẫn luôn tìm cô, dấu chân đi khắp hơn nửa quốc gia, vẫn ôm hy vọng cô còn sống, khi nhận được thông báo của cảnh sát, hai người đều sụp đổ.

   Thi thể cô gái đã bị thiêu hủy hầu như không còn, chỉ còn lại một hũ tro cốt nho nhỏ, hai người làm xong giám định, từ cục cảnh sát lấy hũ tro cốt đi, vẻ mặt chết lặng, thân thể còng xuống tang thương.

   Một màn này, được phóng viên ghi lại.

   Trước khi đoạn video này được đăng lên, netizen thảo luận về nạn nhân, phần lớn là thảo luận về Lạc Thải Y.

   Mặc dù bà là ngôi sao 20 mấy năm trước, nhưng bà để lại tác phẩm kinh điển tiêu biểu, hơn nữa 2 năm nay thịnh hành cắt nối biên tập video tập hợp tập mỹ nữ thời xưa, mỗi video cắt up của bà vẫn còn, danh tiếng cũng không thấp.

   Đoạn video cha mẹ cô gái ôm hũ tro cốt rời khỏi cục cảnh sát này đăng lên mạng, netizen vốn bởi vì chuyện Lạc Thải Y chế-t không phải tự sát, mà do bị hại nên rất tức giận, lại nhìn thấy một màn như vậy, càng tức giận đến cực hạn.

   Fans của Lạc Thải Y liên hợp với netizen, bắt đầu đào sâu mỗi người Phó gia, vì thế, chuyện Phó Thanh Nguyên dựa vào quyền thế Phó gia làm ra vô số chuyện xấu, cũng bị lộ.

   Ngày thứ ba sau khi Phó Giang Hồng và Lư Lệ Nhiên bị bắt, cũng vui mừng đưa ra một bản thông báo giam giữ Phó Thanh Nguyên.

   Phó thị một đêm mất đi người cầm quyền, lại lâm vào gièm pha đặc biệt lớn, giao dịch cổ phiếu bắt đầu rớt xuống đáy, nhà đầu tư ào ào rút vốn, người bên trong có dã tâm, không hề an phận, bắt đầu tranh đấu ông tranh tôi đoạt.

   Phó gia và Phó thị, cuối cùng đi về hướng suy bại.

   ……

   Vụ án này cực kỳ ác liệt, lại dẫn tới sự chú ý cực lớn, hơn nữa chứng cứ vô cùng xác thực, bởi vậy xử lý rất nhanh, trước Tết Nguyên đán, vụ án đã mở phiên tòa thẩm tra xử lý.

   Phiên tòa công khai, Úc Vi Tinh ôm máy tính, xem toàn bộ quá trình.

   Bởi vì sự thật phạm tội rõ ràng, chứng cứ đầy đủ, bị cáo cũng nhận tội, bản án đã quyết, ba người Phó Giang Hồng, Lư Lệ Nhiên, Vưu Diên Tuyền đều bị phán tử hình.

   Ống kính quét đến ghế ngồi phía sau bọn họ, ngồi phía trên đều là người nhà nạn nhân, Úc Vi Tinh thấy được Lạc Tự Sinh mặc áo lông màu đen.

   Khi tuyên bố phán quyết, anh cũng giống những người nhà khác, rơi nước mắt, nhưng khóe miệng bọn họ đều giương lên rất cao.

   Úc Vi Tinh khép máy tính lại, thở ra một hơi thật dài.

   Các nạn nhân trên trời có linh thiêng, có thể yên nghỉ.

   —

   Trailer đầu tiên của Thiên Hạ Vô Song đã hoàn thành, định ra mắt vào dịp Tết Nguyên đán. Hôm nay Tết Nguyên đán, giữa trưa official weibo đã tiết lộ 8 giờ tối sẽ có một bất ngờ, xin mọi người chờ đón.

   Ngay lập tức fans bị khơi gợi khẩu vị, ồn ào nhắn lại hỏi bất ngờ gì, nhưng mà official weibo cao lãnh, một chữ cũng không nhả.

   Official weibo không nói, fans đành tự mình đoán.

   【Nhóm 6 người nhân vật chính livestream à?】

   【Cuối cùng cũng ra trailer rồi?】

   【A a a a a, mặc kệ là cái gì, 8 giờ tối nhanh đến nhé!】

   ……

   Chu Lẫm xem weibo, thấy《Thiên hạ vô song》lên hot search, vị trí lại cọ cọ bò về phía trước, nhỏ giọng cảm khái với Úc Vi Tinh, "Ngự Phong đúng là giỏi tuyên truyền, cậu xem, trailer còn chưa lên, nhiệt độ đã có trước rồi."

   Úc Vi Tinh vừa quay xong một cảnh, đang nghỉ ngơi, cảnh tiếp theo của cậu vào buổi chiều, là một giờ sau.

   Cậu ôm một hộp cherry, tự mình ăn một trái, lại đưa cho Chu Lẫm một trái, "Không phải rất bình thường sao?"

   Chu Lẫm: "..."

   Có lý.

   "Đúng rồi, tiết mục cậu muốn biểu diễn đã quyết định chưa? Cậu quyết định rồi, anh mới có thể chuẩn bị." Official weibo nói bất ngờ, một là tung trailer phim, một là 6 nhân vật chính sẽ tự quay một tiết mục ngắn, tung cùng lúc với trailer."

   Úc Vi Tinh gật đầu: "Ừ, quyết định rồi."

   "Là cái gì?" Chu Lẫm vội vàng hỏi.

   "Em chuẩn bị đánh một đoạn cổ cầm."

   Chu Lẫm trợn tròn mắt, "Đợi đã, cậu nói đàn cổ? Cậu học khi nào?"

   "Mấy hôm trước, theo thầy Vân học, học một bài." Thầy Vân là chỉ đạo âm nhạc của phim truyền hình.

   "..." Chu Lẫm trầm ngâm nói, "Cậu có muốn cân nhắc đổi cái khác không?"

   Mặc dù hiện tại khu cmt của Úc Vi Tinh có thay đổi, nhưng sức chiến đấu của anti-fan vẫn mạnh hơn, mới học vài ngày đã tấu đàn, đúng là cực kỳ giống việc chủ động tặng đầu cho anti-fan.

   Úc Vi Tinh lắc đầu: "Không đổi."

   Cậu biết Chu Lẫm đang lo cái gì, cười cười với gã, còn nói: "Đừng lo, tuyệt đối không thành vấn đề."

   Tuy Úc Vi Tinh nói như vậy, nhưng Chu Lẫm sao có thể yên lòng. Làm ơn, đó là cổ cầm đó, không đơn giản như vậy đâu!

   Lo lắng cho đến khi Úc Vi Tinh quay xong cảnh buổi chiều, trợ lý của Hà Kỳ Vinh đến tìm cậu quay video, cũng không thể buông xuống, ngược lại càng thêm sốt sắng.

   Nhìn Úc Vi Tinh ôm đàn cổ tùy ý ngồi xuống, Chu Lẫm nuốt nước miếng, thấy thầy Vân ở bên cạnh, cuối cùng không nhịn được, nhỏ giọng hỏi thầy Úc Vi Tinh học ra sao.

   Thầy Vân cười nói: "Kỹ thuật bình thường, nhưng cậu ấy đàn rất khá, hơn nữa trông rất đẹp."

   Chu Lẫm: "...?"

   Thưa thầy, thầy nghe xem, những lời này nó không mâu thuẫn ạ?

   Nhưng rất nhanh, gã đã hiểu được ý của thầy Vân.

   Úc Vi Tinh vẫn còn cảnh quay, cho nên vẫn mặc quần áo trong phim, trang phục diễn trên người cậu có màu chàm, tóc dài không vén lên, tự nhiên rủ xuống, đàn cổ đặt ở trên đùi cậu, đầu ngón tay cậu nhẹ nhàng gảy dây đàn, âm phù thấm người từ ngón tay trắng nõn của cậu nhảy ra.

   Cậu đàn ca khúc chủ đề『Giang hồ』của《Thiên hạ vô song》, tuy kỹ xảo phổ thông thông thường, nhưng cậu tấu đàn cũng rất tốt đem tinh túy của bài hát này thể hiện ra ngoài —— tiêu sái, tùy tính, tự do tự tại, lạc quan tích cực.

   Cậu cúi đầu, khóe môi tự nhiên nhếch lên, độ cong vừa vặn thoải mái, ánh mặt trời từ một bên chiếu xuống, bao phủ cậu trong đó, cậu bỗng nhiên ngước mắt nhìn về phía ống kính, có ánh sáng chui vào mắt cậu, giống như dải ngân hà, rực rỡ sáng ngời.

   ……

   Chu Lẫm trầm mặc.

   Cuối cùng gã cũng hiểu, căn bản Úc Vi Tinh đã biết mình đẹp trai, định ỷ vào mình đẹp mà hành hung!

   Đương nhiên, cậu đàn cũng rất khá, không bắt được chỗ sai.

   --------------------

   Tác giả có lời muốn nói:

   [Chờ sửa]

   Biubiubiu~

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.