Sáng hôm sau Úc Vi Tinh tập xong lời thoại, nhớ đến vết thương của Tần Hành Hàn, chủ động gọi điện cho hắn.
Lúc này, Tần Hành Hàn đang cùng các quản lý công ty hải ngoại họp, thấy Lâm Kha cầm điện thoại đến, thản nhiên liếc nhìn anh ta, Lâm Kha nhỏ giọng nói: "Là ngài Úc."
Tần Hành Hàn nhíu mày, lúc này đối diện với các quản lý ra hiệu tạm dừng video, nhận điện thoại sang một bên nghe máy.
Hắn nghe Úc Vi Tinh quan tâm hỏi: "Trợ lý của anh có đến nhà anh không?"
Tần Hành Hàn đứng bên cửa sổ, tầm mắt dừng ở đường cái phía dưới, nhìn người đến người đi náo nhiệt, giọng điệu không còn sắc bén và lạnh lùng như lúc họp, "Đến rồi."
Úc Vi Tinh a một tiếng, suy nghĩ một lát lại hỏi: "Người muốn hại anh, xác định là Trần Lực Hành à?"
"Ừm, là hắn ta."
"Vậy tìm được chỗ trốn của hắn ta chưa?"
"Qua điều tra thành phố gần đây nhất của hắn ta, cảnh sát đã liên lạc với cục cảnh sát địa phương, sau đó chạy tới."
"Vậy là tốt rồi."
Tần Hành Hàn nắn vuốt rèm cửa sổ làm bằng lụa, "Cậu rất lo lắng cho tôi?"
Đây không phải là lần đầu tiên Tần Hành Hàn hỏi vấn đề như vậy, tối hôm qua đã hỏi một lần nữa, Úc Vi Tinh lại một lần nữa mờ mịt, nhưng hôm nay không phải tình huống đặc thù như ngày hôm qua, không kịp suy nghĩ quá nhiều, rất nhanh cậu đã phản ứng lại, hiểu được nguyên nhân Tần Hành Hàn luôn hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-da-lot-duong-toi-chi-muon-gay-dung-su-nghiep/3562724/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.