Chân Hoàn nhắm mắt lại, không muốn nhìn đứa con trai tự nhiên mà có này.
Hoằng Lịch chột dạ, lập tức dâng trà cho Chân Hoàn, chỉ sợ bản thân làm cho người ngạch nương vừa mới hoà hoãn quan hệ này tức chết.
Chân Hoàn không thể ngó lơ hắn, bất đắc dĩ duỗi tay nhận lấy tách trà, sau đó thở dài một hơi.
"Hoàng đế bây giờ đã lớn, ai gia thật sự không quản được ngươi."
Hoằng Lịch vội vàng nhận sai:
"Con cho dù lớn rồi cũng mãi mãi là con trai của ngạch nương. Lần này quả thực là con không suy xét kĩ, có chút vội vàng."
Bây giờ Chân Hoàn có thể làm thế nào? Cô gái kia quả thực đã phát sinh quan hệ với Hoàng đế, Hoàng đế cũng nói muốn phong nàng ấy làm Đáp ứng, chẳng lẽ nàng còn có thể phản đối sao?
Vậy cô gái kia ở thời đại này biết sống làm sao? Vì bảo vệ thanh danh của đứa con trai tự nhiên mà có này mà phá hủy nửa đời sau của một cô gái, Chân Hoàn lại không phải người đội đàn ông lên đầu.
"Thôi, hiện giờ ván đã đóng thuyền, nếu chỉ là một Đáp ứng, vốn cũng không cần có lễ sách phong, theo lý mà nói cũng không truyền đến tiền triều. Nói nàng ta khiêm tốn một chút, đừng gây ra động tĩnh quá lớn. Những người khác coi như vị Đáp ứng này vốn dĩ đã có, đừng có bàn qua bàn tán lại, đây không phải chuyện gì hay."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-chan-hoan-trong-nhu-y-truyen-ta-pressing-dai-nhu/3746216/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.