Đối mặt với gió biển, Việt Phỉ không biết mình đang đi về đâu, cũng không quan tâm đến việc đó.
Những cảm xúc xa lạ đang rung động lồng ngực khiến cậu không thể sắp xếp được suy nghĩ của mình.
Việt Phỉ chưa bao giờ nghĩ về việc Cố Nguy sẽ thích ai, bởi vì trong nguyên tác không nói về mối quan hệ tình cảm của Cố Nguy, vì vậy cậu vẫn luôn cho rằng trong mắt Cố Nguy chỉ có sự nghiệp của hắn.
Nhưng phản ứng vừa rồi của Cố Nguy đã nhắc nhở cậu rằng, sự thật sẽ không phải như vậy.
Cũng giống như cậu, mặc dù việc Việt Phỉ là một Omega không bao giờ được viết trong sách, nhưng bằng cách nào đó cậu đã trở thành một Omega.
Mải suy nghĩ lung tung, Việt Phỉ đi thẳng đến cuối đường, phía trước cậu là tiếng sóng xô bờ lặng lẽ trong đêm tối, khung cảnh mênh mông khiến cậu cảm thấy mình thật nhỏ bé.
“Phía trước là đường cụt rồi.” Giọng nói của Alpha từ phía sau truyền đến.
Rơi vào vòng tay quen thuộc, Việt Phỉ bỗng chốc cảm thấy cay mũi, ngay cả cậu cũng không nhận ra được, việc mất đi Cố Nguy đối với cậu mà nói, đã trở thành một thứ không thể chấp nhận được.
Việt Phỉ quay người lại ôm lấy Cố Nguy, nhắm mắt lại không nói gì.
Cố Nguy sửng sốt, lấy lòng bàn tay vỗ nhẹ lưng cậu: “Không thoải mái ở đâu à?”
Việt Phỉ vùi trong lồng ngực hắn không trả lời, chỉ nhẹ gật đầu.
“Chúng ta về trước nhé.” Giọng Cố Nguy còn dịu dàng hơn gió biển về đêm.
Việt Phỉ rời khỏi vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-beta-gia-thi-bi-can/1603502/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.