Edit: MegMộ Cẩm Ngọc ngồi xuống phía đối diện Ninh Hoàn. 
Điệp Thanh đứng bên cạnh muốn hầu hạ gắp thức ăn, song Mộ Cẩm Ngọc lại không có nhiều quy củ như thế, hắn lên tiếng: “Ngươi lui xuống đi.” 
Điệp Thanh nhìn thoáng qua phía Ninh Hoàn. 
Ninh Hoàn gật khẽ: “Đi xuống đi.” 
Nghe Ninh Hoàn nói xong, bấy giờ Điệp Thanh mới lui xuống. 
Thức ăn trên bàn đương tỏa ra mùi thơm hấp dẫn, màu sắc lẫn cách bày biện đều rất thu hút, Ninh Hoàn thấy hiện giờ Mộ Cẩm Ngọc đang là ma ốm, để vị đại gia vừa bệnh tật lại thô bạo này hầu hạ người khác đúng là chuyện không thực tế, y bèn lấy muôi múc hai chén canh, lần lượt đặt trước mặt mỗi người. 
Nước canh màu trắng sữa điểm xuyết thêm khoai mài và hạt dẻ vàng ươm, tất cả đều được thái thành từng lát mỏng. Hạt dẻ thơm phức thấm đẫm nước canh, khoai mài lại ngọt mà không ngấy, ngon tới mức khiến người khác phải run tay. 
Mộ Cẩm Ngọc chưa từng nhìn thấy món này bao giờ, nên trước khi ăn có hỏi một câu: “Đây là cái gì?” 
Ninh Hoàn đáp: “Canh kim ngọc.” 
Mộ Cẩm Ngọc nếm thử, nước canh thơm ngọt, là canh thịt dê song lại không có chút mùi hôi nào, trái lại còn rất ngon, khi nuốt rồi mà giữa răng môi vẫn còn dư vị đọng lại. Ngoài trời đổ tuyết rét lạnh, ngồi trong phòng uống một chén canh bổ dưỡng đúng là khiến cả cơ thể ấm áp hơn rất nhiều. 
Chén đĩa trên bàn đều là cùng một bộ, là chất liệu sứ trắng thêm chút ánh vàng, đồ ăn bày 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-bach-lien-thai-tu-phi/872064/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.