Dung Chân ghé vào trên lưng A Huyền, nghỉ ngơi trong chốc lát, khôi phục một chút sức lực.
Xoay người ngồi dậy, sờ soạng một phen lông mao trên sống lưng A Huyền: “Ngươi lúc nào thì có thể biến vậy?”
Đuôi dài của A Huyền không kiên nhẫn mà lắc lắc, hắn đã sớm có thể biến đổi, nhưng hắn cứ không nói.
“Ngươi có phải không muốn nói thật với ta hay không.” Dung Chân giơ tay sờ sờ lỗ tai A Huyền.
Tay nàng ở lỗ tai hắn xoa tới xoa lui, tai mèo co dãn phì nộn run lên vài cái.
A Huyền đã hao hết kiên nhẫn, hắn quyết định hiện tại sẽ ném Dung Chân xuống.
Nhưng Dung Chân chuyển tốt thu tay lại, nàng đáp cằm lên trên đầu miêu miêu: “A Huyền, ngươi nói sư phụ có phải gạt ta hay không.”
A Huyền: “……”Hoá ra ngươi cũng không ngốc.
“Chiêu kiếm kia quá khó, hơn nữa ta có thể cảm giác được, nếu muốn thi triển được chiêu thức cuối cùng, là muốn quyết tâm đoạt mệnh người.” Bởi vì Dung Chân ghé vào trên người A Huyền, cho nên nàng nói chuyện thanh âm cũng ong ong, “Nhưng ta chỉ là muốn tham gia tỷ thí thôi mà.”
Dung Chân biết, Tiết Cảnh Lam sẽ không bức bách nàng làm chuyện nàng không muốn làm, huống chi, nàng cũng không có năng lực dùng được chiêu kiếm đó, như vậy Tiết Cảnh Lam dạy nàng cái này có ý gì đây?
Nhưng A Huyền không cho rằng như vậy, hắn đồng ý với cách làm của Tiết Cảnh Lam, ở Tu chân giới, không có khả năng cả đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-tuy-tien-thom-meo-se-xay-ra-chuyen-lon/3701105/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.