“Thực xin lỗi!” Dung Chân thấy tu sĩ trước mắt bị A Huyền cào ra vết máu trên mặt, kinh hoảng thất thố.
Nàng không biết bây giờ nên làm cái gì mới tốt, giơ tay chuẩn bị giúp hắn thi triển pháp thuật trị liệu, tu sĩ này lại nghiêng đầu đi.
Ngón tay thon dài của hắn ở trên má nhẹ nhàng sờ sờ, ánh sáng màu lam hiện lên trên đầu ngón tay, vết thương nháy mắt biến mất không thấy đâu.
A Huyền nhàn nhã ngồi xổm trên đỉnh đầu Dung Chân, hai vuốt mèo đã cất vào ngực, làm bộ dáng vô tội ta cái gì cũng chưa làm .
“Không có việc gì.” Hắn nhẹ giọng nói với Dung Chân, “Là ta mạo phạm.”
Nói xong, hắn ngước mắt nhìn xem tình huống ngoài ngõ nhỏ, đường phố không người trở nên ồn ào, vài vị tu sĩ Đế Huyền Điện mặc đồng phục màu lam tới gần hướng này, hình như đang tìm kiếm cái gì đó.
Dung Chân nhón chân, lướt qua đầu vai tu sĩ áo xanh, muốn nhìn xem người Thủy Nguyệt Các đi nơi nào rồi.
Hai người đều phát hiện ra một tình huống xấu hổ, đó chính là bọn họ dường như đều trốn tránh một phương thế lực truy tung nào đó, đương nhiên, hai người cũng trong lòng hiểu rõ mà không nói ra việc này.
Dung Chân lo lắng tu sĩ Thủy Nguyệt Các tu sĩ đuổi lại đây, liền vội vội vàng vàng lên tiếng: “Ta đi trước.”
Tu sĩ gật gật đầu, nghiêng người nhường đường cho Dung Chân, trận phấp che giấu vốn hoàn mỹ không khuyết điểm cũng bởi vậy có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-tuy-tien-thom-meo-se-xay-ra-chuyen-lon/3678530/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.