Tiết Cảnh Lam vứt xương gà trong tay vào mâm, lấy ra một chiếc khăn tinh tế lau tay.
Hắn chăm chú nhìn Dung Chân, nói một tiếng “Được”.
A Huyền ăn xong nửa con gà hấp Dung Chân cho hắn, từ trên bàn nhảy xuống, bò đến chỗ cao nhìn Dung Chân.
Hắn không chỉ ngắm phong cảnh phương xa quanh mình mà còn quan sát Dung Chân, bởi vì hiếm khi có cái gì có thể lọt vào hắn mắt.
Dung Chân hàng mi dài hơi rũ, nghiêm túc ăn cơm như cũ, từ chỗ vạt áo lộ ra một đoạn cổ thon dài trắng tinh hơi cong xuống, thanh nhã lại yên lặng.
Ăn xong, Dung Chân đang chuẩn bị thi triển pháp thuật dọn dẹp bàn, Tiết Cảnh Lam lại ngăn cản nàng.
“Để ta đến.” Tiết Cảnh Lam cũng xấu hổ đã không nấu cơm còn không thu dọn chén bát.
Dung Chân gật gật đầu, giơ tay ôm A Huyền đang ngồi xổm ở trên tủ bát xuống dưới.
Nàng cũng vui vẻ vì không cần rửa chén, nhân tiện lúc này, nàng có thể đi tu luyện thêm một chút.
Chỉ là đêm nay không biết có vận khí tốt để có thể gặp được vầng sáng linh hồn bị lấm tấm như vậy không nữa?
Lúc này, Dung Chân nghe được phía sau truyền đến một trận chén đũa va chạm “Leng keng”, Tiết Cảnh Lam tay vừa nhấc, bấm ngón tay một cái chú dẫn nước, chén đũa liền trở nên sạch sẽ.
“Đúng rồi, A Dung, ta muốn chế tác cho con một khối mệnh bài.” Tiết Cảnh Lam nhớ tới nói.
Tu sĩ tới Luyện Khí kỳ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-tuy-tien-thom-meo-se-xay-ra-chuyen-lon/3645704/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.