Chương trước
Chương sau
Kết hôn còn chưa kết, lấy đâu ra mẹ vợ?

Hác Mộc bối rối một chút, cảm thấy anh đang nói đùa, do dự hỏi: "Mẹ...... Mẹ vợ nào của anh?"

"......"

Nếu như trước kia, Giang Hàn Dật nghe được lời này của cậu, chắc chắn sẽ trả lời một câu thiếu đứng đắn: "Mày đoán xem?"

Mà bây giờ, anh đột nhiên nghẹn lại, nghiêng đầu nhìn Chử Minh một cái, sau đó ho khan một tiếng.

Hác Mộc: "?"

Chử Minh không nói gì, nhìn về phía Hác Mộc nói: "Cậu đưa anh ấy đi kiểm tra đi, anh về trước."

Mặc dù bây giờ người đã tỉnh, nhưng lúc đưa đến bệnh viện là bất tỉnh, vì để tránh để lại di chứng gì đó, bác sĩ sắp xếp một đống thứ kiểm tra.

Hác Mộc nhìn cái đầu quấn băng gạc có hơi đần của anh, vừa định gật đầu, lại thấy người nằm trên giường bệnh đột nhiên ngồi dậy, kéo tay người đang xoay người rời đi.

Giang Hàn Dật: "Tối hôm qua vừa mới vẫy gọi anh, hôm nay lại muốn chạy hả? Người đẹp, bội tình bạc nghĩa cũng không có nhanh như em vậy đâu?"

Anh dùng sức không nhỏ, kéo Chử Minh đang bước đi lại, thuận tiện còn kéo luôn cổ táo hắn cố gắng che lại kín mít, lộ ra hai bên cổ dấu vết mập mờ.

Hác Mộc: "!"

Cậu bỗng nhiên trợn tròn mắt, ánh mắt đảo qua đảo lại giữa hai người.

Chử Minh có chút nhức đầu xoa trán: "Em đi xử lý tin tức của anh."

Tin tức? Tin tức gì?



Tin Giang đại thiếu gia bị người đánh nhập viện?

Việc này còn cần Chử Minh đi xử lý sao?

Trên đầu Hác Mộc mọc lên một dấu chấm hỏi, cậu nhìn thấy trong Giang Hàn Dật lộ ra vẻ nghiêm túc hiếm thấy, giống như đang do dự điều gì đó, cuối cùng buông tay.

Sau khi người đi, chút ít sức lực Giang đại thiếu gia tích cóp lập tức bay biến, "Ôi chao." Anh nằm trở lại, nói một câu: "Choáng quá."

H: "......"

"Anh với anh Chử Minh......"

Cậu nhìn Giang Hàn Dật, muốn nói lại thôi.

Giang Hàn Dật nằm ngửa trên giường bệnh, nghiêng đầu nhìn cậu: "Làm sao?"

"......"

Bỏ đi.

Hác Mộc nói: "Không có gì."

Cậu phụ trách đưa Giang Hàn Dật đi kiểm tra, cậu kiềm chế sự tò mò không hỏi chuyện hai người, không nghĩ tới Giang Hàn Dật không nhịn được trước, trước khi đi vào phòng chụp CT, quay đầu hỏi cậu: "Mày thật sự không muốn biết?"

Hác Mộc trực tiếp đẩy anh cho bác sĩ: "Không muốn."

...... Mới là lạ.

Cửa vừa mới đóng một cái, thời gian ngồi trong hành lang kiểm tra, Hác Mộc lập tức mở điện thoại ra, gọi điện thoại cho Lộ Chiêu Hành trước, sau đó đi xem tin tức ngày hôm nay.

Giang Hàn Dật bị đánh ở trước cổng một khách sạn, người ngồi chờ chụp hình anh đã chụp lại được toàn bộ quá trình.

Người phụ nữ động thủ khiếp sợ khi thấy Giang Hàn Dật, rồi lúc thấy Chử Minh đi cùng anh lại phẫn nộ, sau đó tức giận mắng, hai bên xảy ra tranh chấp, sau đó người nọ cầm một chậu cây cảnh ở trước cửa khách sạn, đập thẳng về phía Chử Minh.

Hác Mộc đọc tin tức nhíu mày một cái.

Người động thủ trong tin tức ban đầu là bùng nổ cảm xúc sau đó là tức giận mắng chửi, rõ ràng bà hướng về phía Chử Minh, nhưng cuối cùng lại thấy Chử Minh vẫn luôn che chở một người khác, bà giống như bị cái gì đó kích thích, cầm chậu cây đập về phía Giang Hàn Dật.

Giang Hàn Dật nói người đánh là "mẹ vợ", nếu như anh và Chử Minh là quan hệ đó, vậy người đánh đó không phải là mẹ của Chử Minh sao?

Mẹ của Chử Minh sao lại ghét Giang Hàn Dật như vậy?

......

Trên mạng không ngừng suy đoán về việc Giang Hàn Dật bị đánh, có người nói Giang Hàn Dật vượt quá giới hạn với nhà sản xuất nổi tiếng, bị "mẹ vợ " đánh ở khách sạn vì bất bình cho con mình, có người nói Giang Hàn Dật bị fan vợ ngăn lại ở khách sạn chất vấn 'tiểu tam', cũng có người nhìn ra quan hệ hai người, suy đoán quan hệ của Chử Minh và Giang Hàn Dật không được đồng ý, nên mới ra tay đánh.



Còn có "tình yêu" của Giang Hàn Dật và Chử Minh được đưa ra ánh sáng, đây cũng là tin tức lớn.

Chuyện tin tức không cần áp chế quá nhiều, bên nhà họ Giang sẽ có người xử lý, sau khi Chử Minh rời khỏi bệnh viện, đi thẳng về biệt thự nhà mình.

Chương trình thực tế lần này, vừa đúng là thành phố hắn ở lúc còn nhỏ, sau đó lên cấp ba, hắn theo cha mẹ chuyển đến thành phố Lâm An, nhà hắn vốn sắp định cư ở thành phố Lâm An, nhưng lại xảy ra chuyện, cha mẹ lại trở về.

Chử Minh trở về nhà mình, không thấy bóng dáng mẹ mình trong phòng khách, nhưng cha Chử đang chờ.

Hắn ngẩng đầu nhìn lên lầu: "Mẹ sao rồi ạ?"

Lúc ấy sau khi đập chậu cây trúng người, thấy người bị chảy máu ngất đi, mẹ Chử cũng bị dọa không ít.

Cha Chử lắc đầu một cái: "Cảm xúc không tốt lắm...... Người bạn đó, thế nào rồi?"

"Tỉnh rồi, còn đang kiểm tra." Chử Minh cố gắng bình tĩnh nói.

"Vậy cậu ấy......"

"Yên tâm, ba, anh ấy sẽ không truy cứu chuyện này đâu."

"......"

Chử Minh chắc chắn nói, cha Chử thở phào nhẹ nhõm nói: "Tiểu Minh, con với cậu ta, có phải là còn......"

"Bọn con đang hẹn hò, chuyện mới ngày hôm qua."

"......"

Sau khi nhìn thấy tin tức hai người buổi sáng cùng rời khỏi khách sạn, cha Chử đã đoán được, ông im lặng một lúc, nói: "Con đã nghĩ kỹ rồi sao?"

Chử Minh ngồi xuống ghế sofa, nắm chặt hai tay đặt trước mặt, "Tiểu Tịch...... Đã mất mười năm rồi nhỉ?"

Nghe được cái tên vừa xa lạ vừa quen thuộc, con ngươi ba Chử hơi tối lại, gật đầu một cái.

Chử Minh nói: "...... Con từng vì mẹ với Tiểu Tịch đã không gặp anh ấy năm năm."

"......"

"Năm năm có thể thay đổi nhiều thứ, thế nhưng ba, thời gian năm năm đó với con mà nói, không có gì thay đổi cả."

Năm năm sau lần nữa nhìn thấy Giang Hàn Dật ở đoàn phim, hắn biết mình cả đời cũng không thể thoát khỏi người này.

Hắn do do dự dự suốt năm năm, tối ngày hôm qua rất vất vả hạ quyết tâm, hôm nay lại xảy ra chuyện như vậy.

Nhưng mà lần này, hắn không thể lại để cho Giang Hàn Dật thất vọng.



Mặc dù hắn không nói rõ, nhưng cha Chử cũng hiểu: "Nếu con đã quyết định vậy rồi, chuyện của Tiểu Tịch, ba sẽ đi nói với mẹ con......"

"Nói gì?" Một giọng nói từ cầu thang bất ngờ truyền tới, hai cha con đồng thời nhìn sang, mẹ Chử không biết xuống lầu từ lúc nào, sắc mặt khó coi đi về phòng khách bên này: "Muốn nói gì với tao? Tao nói cho mày biết, nếu máy muốn hẹn hò với tên họ Giang kia, trừ phi tao chết!"

"......"

Chử Minh nhíu mày khi nghe thấy giọng nói sắc bén của bà, hắn tính tình nhẫn nhịn đứng lên nói: "Mẹ......"

"Ban đầu mày đồng ý với tao thế nào?" cảm xúc của mẹ Chử kích động, "Có phải mày đã quên nó đã làm cái gì không? Nó hại chết Tiểu Tịch, hại chết em gái mày, đó là em gái ruột của mày!"

"Tiểu Tịch bị tai nạn xe là chuyện ngoài ý muốn, không có liên quan gì đến anh ấy......"

"Không liên quan? Mày nói không liên quan đến nó?" mẹ Chử phẫn nộ trợn trừng mắt: "Năm đó Tiểu Tịch không phải đi gặp nó sao? Nếu như không phải nó nói gì đó, Tiểu Tịch có hồn xiêu phách lạc chạy ra giữa đường không!"

Người đàn bà cuồng loạn gào thét trong đau khổ, Chử Minh vô cùng mệt mỏi giải thích: "Năm đó chẳng qua anh ấy từ chối Tiểu Tịch, người anh ấy không thích, anh ấy từ chối là sai hay sao?"

"Người nó không thích?" Mẹ Chử hừ lạnh một tiếng: "Vậy nó thích ai? Mày sao?"

"......"

Chử Minh bị bà hỏi ngẩn người, trước đây hắn luôn tránh vấn đề này, dùng im lặng để trốn tránh, có thể lần này hắn nhận ra được gì đó, hai tay siết chặt buông xuôi, hít một hơi thật sâu, nói: "Phải......"

"Chát!"

Sau một tiếng giòn giã này, trong phòng khách yên lặng như tờ.

[…]

Tác giả có điều muốn nói: Người mẹ này thật sự rất bất công......
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.