Tư thế như vậy...... Rất mập mờ, nhưng lại rất ấm áp, cho người ta một loại cảm giác thỏa mãn vì được dựa dẫm.
Hác Mộc im lặng một lúc, chần chừ đưa tay đặt lên sau ót của Lộ Chiêu Hành: "Bây giờ anh có thể đi được không?"
Lộ Chiêu Hành nói: "Không thể."
"......"
Không đi được thì phải làm sao bây giờ?
Tìm người khiêng ra ngoài? Hình như có hơi khó coi.
"Alpha lúc kỳ dịch cảm thì chân cũng mềm nhũn hả?"
Lộ Chiêu Hành: "......"
Hắn đột nhiên từ trên người Hác Mộc ngẩng đầu, thấy một gương mặt đang lo lắng nhìn mình.
Hác Mộc từ trên cao nhìn xuống, không hiểu ánh mắt của Lộ Chiêu Hành, cậu đang muốn hỏi thì bỗng nhiên cơ thể nặng xuống, sau đầu gối như bị cái gì đó đỡ lấy, hai chân câu bất giác co lại, cả người ngã ngồi xuống dưới, bởi vì mất đi trọng lực, bàn tay đặt trên ót Lộ Chiêu Hành theo bản năng vòng chặt lấy cổ hắn, bờ mông sát vào đùi Lộ Chiêu Hành, tư thế hai người...... Cực kỳ rất giống cậu đang ôm ấp yêu thương!
Bên tai truyền đến tiếng cười khẽ của Lộ Chiêu Hành: "Mềm nhũn sao?"
"......"
Hác Mộc không kịp đề phòng đỏ mặt.
Cậu ngồi sát bên đùi Lộ Chiêu Hành, nhón chân cố gắng đứng dậy, lại nghe Lộ Chiêu Hành nói: "Không phải muốn giúp anh sao?"
Cơ thể Hác Mộc cứng lại: "Anh...... tự anh đi được mà."
Câu chữ về kiến thức sinh lý được bổ túc lúc trước tự nhiên hiện ra trong đầu, Alpha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-tui-bi-ke-thu-dau-hieu/1956664/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.