Tôm này...... Hình như có chút nặng nề.
Trong lúc Hác Mộc vẫn đang xoắn xuýt nên thoải mái ăn hay ngại ngùng ăn, Lộ Chiêu Hành vội cùng săn sóc đưa cho cậu lối thoát: "Em cứ ăn đi, đừng quan tâm anh, tôm nhiều dinh dưỡng, có lợi cho sức khỏe của em."
Hác Mộc: "......"
Thì ra là do nhiều dinh dưỡng.
Cậu đã nói sao mà Lộ Chiêu Hành hiểu rõ cậu như vậy được, cũng do cậu nghĩ nhiều.
Nhưng mà cái cơ thể cậu bây giờ đúng là yếu đuối.
Ghét bỏ bản thân trong lòng một phen, Hác Mộc nói: "Về sau anh không ăn được cái gì thì đừng mua, em ăn gì cũng được hết."
Mặc dù ở nhà mà không thể ăn tôm quá là đáng tiếc, nhưng cậu có thể ra ngoài ăn, hoàn toàn không ảnh hưởng gì cả.
Lộ Chiêu Hành mỉm cười, gắp cho mình một miếng nấm kim châm.
Bạn học Quách bên cạnh nhìn hắn chuyển đề tài: "......"
Thời điểm gặm đường mà chính chủ lại đi phá đường là cảm giác gì? Nhìn cậu ta bây giờ thì biết.
Ngũ vị tạp trần!
Cậu ta còn muốn nói gì đó, bất ngờ nhận được một ánh mắt sắt như dao, Quách Bốn Chín lập tức ngồi lại ngay ngắn, ngoan ngoãn ăn cơm.
Hừ, hung dữ vậy làm gì!
Không cho cậu ta gặm đường, cậu ta tự tạo đường!
Bạn học Quách oán thầm trong lòng, tức giận cắn một ngụm cơm trắng.
Bữa tối ba người rất yên lặng, vì báo đáp tấm lòng Lộ Chiêu Hành khi đã làm tôm cho mình, Hác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-tui-bi-ke-thu-dau-hieu/1956599/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.