Nhà hàng mà Lâm Niệm Niệm đặt cách trường học không xa, Giang Chính và Dư Thiến không chọn lái xe mà đi bộ tới đó, hai người đến nhà hàng, đi thẳng vào một phòng riêng trên lầu hai.
"Thiến Thiến, lại đây ngồi đi." Lâm Niệm Niệm vui vẻ vươn tay ra hiệu cho Dư Thiến ngồi bên cạnh cô, sau đó nói với Bạch Khải Minh, người đã ngồi bên cạnh mình, "Khải Minh, anh qua ngồi với a Chính đi, em muốn ăn bánh với Thiến Thiến."
Nói xong, cô chỉ vào chiếc bánh việt quất sáu tấc trên bàn mà cô đã thèm muốn từ lâu.
Bạch Khải Minh ngẩng đầu lên, liếc nhìn Dư Thiến và Giang Chính, và có vẻ hơi bất cần: "Anh nghĩ rằng Thiến Thiến không muốn ngồi cùng với em."
Dư Thiến: "..."
Em không có, anh đừng có nói bậy.
Không đợi Dư Thiến phản bác, Giang Chính đã nhẹ nhàng đưa cô đến chỗ ngồi đối diện với Lâm Niệm Niệm, "Hai người ngồi đối diện cũng có thể ăn chung mà, đúng không, Tiểu Ngư Nhi." Nói xong, Giang Chính như vô tình đưa ngón tay quét qua lòng bàn tay của Dư Thiến.
Dư Thiến có chút mệt mỏi nhìn hai người đàn ông này đang bày mưu tính kế, nhưng cô không thể nói gì với Lâm Niệm Niệm, một người không hề hay biết gì, cô chỉ có thể khó khăn gật đầu.
Thấy mọi người đã sắp xếp như vậy, Lâm Niệm Niệm không nài nỉ nữa, cô lấy một cái đĩa và một cái nĩa đưa cho Dư Thiến và chia sẻ chiếc bánh với cô ấy.
Bạch Khải Minh gọi người phục vụ tới và ra hiệu họ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-tro-thanh-em-ke-nam-chinh/1060020/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.