Các bạn cùng phòng của Giang Chính nhìn nhau, sau đó bắt đầu tưng bốc anh đủ kiểu.
"Anh Giang của chúng ta làm sao có thể già được? Rõ ràng là phong hoa chính mậu, khí phách vô cùng."
"Đúng, đúng, gương mặt của anh Giang rõ ràng là thiếu niên mà, làm sao có thể già được?"
* * *
Giang Chính càng nghe càng không hài lòng, đưa tay sờ sờ mặt của bản thân, nghĩ cách làm cho mình nhìn vào thành thục hơn.
* * *
Kể từ khi Giang Chính nói hết ra, Dư Thiến cảm thấy hai người cư xử với nhau cứ lạ lạ.
Giống như bây giờ, bốn người bọn họ cùng nhau ăn cơm, rõ ràng giống như hồi cấp ba, nhưng Dư Thiến chỉ cảm thấy sự hiện diện của Giang Chính ở phía đối diện quá mạnh đến mất cô phất lờ cảLâm Niệm Niệm bên cạnh.
Cả bữa ăn cô đều tâm bất tại yên, thậm chí không biết Lâm Niệm Niệm và Bạch Khải Minh đã rời đi lúc nào, khi cô hoàn hồn lại thì chỉ còn lại Giang Chính ở bên cạnh cô.
"Tiểu Ngư Nhi, đến đây anh cho em xem một thứ này." Giang Chính trở lại bộ dạng phóng túng trước đây.
Dư Thiến có chút lúng túng mà ngơ ra tại chỗ, Giang Chính nhíu mày kéo cô lại gần, đưa điện thoại cho cô.
"Cái gì?" Dư Thiến lẩm bẩm, sau đó nhìn vào điện thoại của anh.
Điều đập vào mắt cô là một bức ảnh thân mật của Trương Nhất Phàm và một cô gái mặc quân phục huấn luyện.
Dư Thiến: "!"
Cô tưởng rằng mới vào đại học được hơn nửa tháng, tên tra nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-tro-thanh-em-ke-nam-chinh/1060017/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.