Vào đêm giao thừa, màu đỏ được treo khắp nơi trên đường phố.
Rất hiếm khi Vương Huệ và Bạch Tấn có thể nghỉ ngơi ở nhà một thời gian.
"Thiến Thiến." Khi Bạch Tấn từ bên ngoài trở về, ông nhìn thấy Dư Thiến đang chơi với một con chó và nhẹ nhàng gọi cô ấy.
"Chú." Dư Thiến đặt Hắc Hắc xuống và đi về phía Bạch Tấn.
Bạch Tấn đưa giỏ trái cây trên tay cho Dư Thiến và nói: "Đây là quả anh đào mà người bạn của chú tặng, con cứ lấy đi ăn."
Lúc ở nhà chỉ có ông và Bạch Khải Minh, anh sẽ không bao giờ mang đồ ăn gì cả, dù sao cũng có dì giúp việc ở nhà, mỗi ngày đều sẽ mua thêm đồ ăn, Bạch Khải Minh cũng không nặng khẩu dục.
Nhưng từ khi Dư Thiến tới đây thường thấy Dư Thiến ăn đủ thứ, sau này khi người khác đưa giỏ trái cây hay đồ ăn vặt khác, ông luôn vô thức mang về.
Dư Thiến cầm lấy giỏ trái cây và nói: "Cảm ơn chú."
Bạch Tấn mỉm cười đáp lại, liền nhìn thấy Dư Thiến đi vào bếp lấy một đĩa anh đào, sau đó còn lại tất cả đem niêm phong rồi cho vào tủ lạnh.
Nhìn thấy hành vi của Dư Thiến, Bạch Tấn càng cười sâu hơn, từ ban đầu là ái ốc cặp ô, nhưng bây giờ ông mới thực sự có chút cảm giác nuôi một đứa con gái, bởi lẽ đứa con gái đáng yêu ngoan hiền, còn quan tâm đến người nhà như vậy, ai nhìn mà không mềm lòng ba phân được.
Dư Thiến rửa anh đào và lịch sự hỏi Bạch Tấn liệu ông có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-tro-thanh-em-ke-nam-chinh/1060007/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.