Đầu ngón tay bị hơi ấm bao phủ, mới kéo nhẹ một chút mà cô càng mút mạnh hơn. Cố Sanh Sanh ôm chặt vòng eo thon chắc của Thẩm Vọng ngủ say, khuôn mặt nhỏ dần đỏ bừng.
Từng tế bào một, từng dây thần kinh một trong thân thể bắt đầu xao động, dòng máu sôi trào. Hết thảy mọi sự thờ ơ ban ngày đều bị dập tắt, cặp mắt thâm thúy nhuốm màu du͙ƈ vọиɠ.
Dưới ánh đèn, gò má phúng phính của Cố Sanh Sanh phiếm hồng, không chút phòng bị phô ra trước mắt anh. Một vẻ đẹp thật thần kỳ, nhưng cũng thật mong manh.
Không phải ai cũng có trái tim sắt đá.
......
Môi Thẩm Vọng dừng lại giữa mi tâm cô, Cố Sanh Sanh mơ màng nỉ non gì đó, cô nắm ngón tay anh, cắn càng chặt hơn.
Thẩm Vọng thức trắng đêm, đến tờ mờ sáng mới rời giường, vào phòng tắm một chuyến. Trong giấc mơ, Cố Sanh Sanh thoáng nghe thấy tiếng mưa, một giấc ngủ càng thêm ngọt ngào.
Sáng hôm sau Cố Sanh Sanh dậy rất sớm, thấy nệm bên cạnh đã trống không từ lúc nào, Cố Sanh Sanh trở người ôm đệm, vẫn còn vương hơi thở của Thẩm Vọng trên đó, nhưng không có độ ấm.
Cố Sanh Sanh chậm chạp ngồi dậy nhìn xung quanh, phòng tắm cũng không có người. Cô xốc chăn xuống giường, mang dép bông vào toilet rửa mặt.
Hai cốc thủy tinh trong suốt đặt cạnh nhau, cùng với hai cái bàn chải điện một trắng một hồng.
Cố Sanh Sanh cầm bàn chải hồng, nặn kem đánh răng lên rồi đưa vào miệng, cái đầu nhỏ gật gù lên xuống, đôi mắt lim dim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-nung-voi-lao-dai/779508/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.