Cố Sanh Sanh đạp lên ngực Tạ Tử Khanh, giọng nói tràn đầy oán giận: "Là ngươi gϊếŧ chết Hắc tướng quân của ta?"
Bông tuyết tung bay trong cơn gió lạnh, người thanh niên trang phục rách rưới bê bết máu, bị đàn chó hung dữ vây hãm. Hắn lại không có chút cảm giác nào, chỉ trừng to hai mắt, nhìn thẳng vào người con gái có dung mạo tuyệt diễm trước mặt.
Cô gái thấy tên ăn mày kia vẫn chăm chăm nhìn mình không chớp mắt, không có chút ý định sám hối, chân mày cô nhếch lên, vung roi quất vào mặt hắn.
Chiếc roi xé gió "vút" một tiếng, quất thẳng vào sườn mặt người thiếu niên, tuyết rơi bắn tung tóe.
"Cắt!" Đạo diễn hô lên: "Đã nói rồi Cố Sanh Sanh, nhắm vào chính giữa mặt ấy! Đây là đạo cụ, không chết người được đâu!"
Lại thêm một lần NG.
Đây là cảnh đầu tiên của bộ phim, dưới bầu trời tuyết rơi trắng xóa, Tạ Tử Khanh lưu vong đến nơi này thì bị đàn chó dữ vây quanh tấn công, trong giây phút sinh tử tuyệt vọng, người thanh niên đã dùng hết sức bình sinh đánh chết con chó đầu đàn.
Nào ngờ chủ nhân của đàn chó dữ này lại chính là đại tiểu thư sủng chó của Sở gia Sở Minh Phù, cô nổi cơn thịnh nộ đánh Tạ Tử Khanh một trận rồi dắt ngựa bỏ đi.
Địa điểm quay phim được chọn ngay dưới chân ngọn núi phủ kín tuyết trắng, nhiệt độ ngoài trời hiện tại đang âm mười mấy độ. Tạ Tử Khanh nằm trên mặt đất sắp đầy một tiếng, sắc mặt tái dần.
Cố Sanh Sanh lại cố tình NG.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-nung-voi-lao-dai/779486/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.