Editor: Voi Con
- ----
Là Lục Chiếu Hành.
Lục Chiếu Hành loạng choạng đi về hướng 'Tô Đồng Đồng'.
Máu từ trán chảy vào mắt làm mắt anh ta đỏ hoe.
"Đồng Đồng, em sao rồi? Em ổn không?"
Ngay lúc anh ta nói xong thì người phụ nữ giống Tô Đồng Đồng đến mười phần tháo kính râm xuống, Lục Chiếu Hành cả người cứng đờ.
"Tiên sinh, tôi nghĩ anh nhận sai người rồi. Nhưng vẫn cảm ơn anh đã cứu tôi."
Người phụ nữ khách khí nói, trên mặt không thấy một tia kinh hoảng.
Cô ấy vốn dĩ chính là quân cờ mà Tiêu Diễn đã an bài, cho dù Lục Chiếu Hành không lao tới thì chiếc xe hơi màu đen kia cũng không tông được cô ấy.
Lục Chiếu Hành cả người như bị sét đánh, anh ta là người thông minh, cơ hồ chỉ dùng vài giây liền nghĩ thông suốt mọi việc.
Uổng công anh ta coi mình thông minh, nhưng thật ra từ đầu tới cuối anh ta cùng lắm chỉ là một con chó mà Tiêu Diễn nuôi.
Lúc Tiêu Diễn vui thì anh ta là tổng tài hô mưa gọi gió trên thương trường, còn lúc Tiêu Diễn không vui thì anh ta chỉ là đứa trẻ bị bỏ rơi, anh ta từng cho rằng bản thân đã tự có thế lực cho bản thân nhưng thật ra chỉ là sự bố thí của Tiêu Diễn.
Lần này anh ta vô tình mới biết được Lục Minh Vũ điên cuồng muốn giết người, anh ta cũng không biết vì sao khi cấp dưới nói kế hoạch của Lục Minh Vũ anh ta liền bất chấp, trực tiếp lái xe tới cứu Tô Đồng Đồng, ngay lúc sinh mệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-toi-ga-cho-cau-cua-nam-chinh/779629/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.