Editor: Voi Con
- ----
Tô Đồng Đồng chớp mắt, một giọt nước mắt theo khóe mắt chảy xuống, anh giơ tay lau cho cô.
Tô Đồng Đồng thuận thế dựa vào ngực anh.
"Làm sao đây anh? Chúng ta nên làm gì đây?"
"Đừng sợ, có anh ở đây rồi."
"Anh...... anh tính làm gì?"
Cô nghẹn ngào hỏi. Đối với đáp án của anh vừa lo lắng lại vừa sợ hãi. Bất luận có chọn thế nào thì đều phải vứt bỏ một người, cô không muốn bỏ ai.
Anh xoa đầu cô, thở dài một tiếng.
"Đồng Đồng, anh không phải thần, anh cũng sẽ bối rối, cũng sẽ do dự, cũng sẽ có lúc không biết làm sao. Hiện tại em hỏi anh, anh cũng không biết thế nào. Nhưng anh có thể cam đoan với em là sẽ không làm tổn thương em. Vĩnh viễn vĩnh viễn, sẽ không tổn thương em......"
Tô Đồng Đồng vùi mặt vào eo anh, để mặc nước mắt làm ướt áo sơ mi của anh.
Chờ đến lúc thấy cô khóc đủ, anh mới ngồi xổm xuống, ngẩng đầu nhìn cô.
"Chuyện này, anh cần cẩn thận suy xét, đây không phải chuyện của một người nên quyền quyết định không chỉ là của một mình anh. Đồng Đồng, nếu em có ý kiến gì thì nhớ phải nói cho anh nhé. Chúng ta cùng thương lượng, dù tương lai có thế nào thì chúng ta phải cùng nhau quyết định, được không?"
"Được."
Cô khàn giọng trả lời.
Anh là người vô cùng tốt đẹp, ngay từ quen biết anh đã vô cùng tôn trọng cô. Rõ ràng địa vị giữa bọn họ khác nhau như trời với đất, nhưng từ trước tới nay anh chưa từng chuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-toi-ga-cho-cau-cua-nam-chinh/779627/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.