Tô Đồng Đồng cẩn thận dò la phạm vi OOC, cô cố ý nói.
"Anh cảm thấy tôi nên cảm kích anh à?"
"Đồng Đồng, sao em thay đổi nhiều thế?"
"Nếu đổi lại anh là người bị bán, chẳng lẽ anh không thay đổi? Chắc anh sẽ không nghĩ tôi bị hại còn phải giúp nhà anh kiếm lợi chứ?"
Ánh mắt cô trở nên sắc bén, cắt đứt hết mấy tia hi vọng của Tô Triều Văn.
Mặt Tô Triều Văn đỏ lên.
"Xin lỗi em, anh không biết ba mẹ sẽ làm vậy, lúc đó anh đang công tác ở nước ngoài......"
"Tôi làm kiểm tra sức khỏe từ hai tháng trước cơ, lúc đấy bọn họ đã tính kế rồi nhỉ? Anh có chắc là anh không biết không?"
Tô Đồng Đồng không tin, ngữ khí khinh miệt cùng trào phúng làm Tô Triều Văn cảm thấy sĩ diện của một người anh trai không còn miếng nào.
Thật ra Tô gia rất kỳ lạ.
Bố mẹ Tô đều gian trá giảo hoạt, là thương nhân nên có thể vì lợi ích mà dùng bất cứ thủ đoạn nào, nhưng lại nuôi được một cặp nam nữ quá mức ngây ngô.
Tô Triều Văn là con trai cả, địa vị trong lòng bố mẹ thì khỏi phải nói. Cho nên từ nhỏ cực kì nuông chiều, bảo hộ quá mức nên Tô Triều Văn tuy đã 27 tuổi nhưng vẫn ngây ngô trong sáng. Anh ta tự xưng là người thiện lương, đối đãi với mọi người vô cùng ôn hòa, mặt mũi nhân từ, là người rất có tiềm chất làm thánh phụ*. Không có khái niệm đúng sai rõ ràng, thuộc về cái dạng ai ở thế yếu liền bênh vực.
Từ nhỏ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-toi-ga-cho-cau-cua-nam-chinh/779609/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.