Cô lại gật đầu.
"Vậy nên hiện tại em không có tiền."
Cô ngước mắt nhìn anh,:
"Tôi sẽ đi tìm việc."
"Em cảm thấy Lục Chiếu Hành sẽ cho phép sao?"
Lúc anh nói, hơi cúi đầu xuống, lúc này khoảng cách hai người ngày càng gần, trán của anh dường như chạm vào trán cô
Cô có chút khẩn trương, hô hấp khó khăn:
"Tôi.. anh, không phải anh nói là anh ta nghe lời anh sao?"
"Vòng vo nãy giờ không phải là muốn tôi giúp sao? Tôi muốn giúp em ngay từ đầu, em cảm thấy không ổn hơn à?
Tô Đồng Đồng:
"......"
Nghe có lý nhưng cứ cảm thấy lạ chỗ nào thế nhỉ?
"Em không cần cảm thấy gánh nặng. Tấm thẻ lúc trước là tôi bồi thường cho em, em lại không cần, tôi cảm thấy khó xử, chỉ có thể dùng phương thức khác bồi thường cho em. Hiện tại tôi quan tâm em, em không còn nơi nương tựa. Ngoài tôi ra, giờ em có người bạn khác sao? Có thể giúp em không? Có thể giúp em đối phó với Lục Chiếu Hành không?"
Tô Đồng Đồng: "......"
Thật đúng là không có!
"Em không nhận có phải vì cảm thấy ngại, cảm thấy chúng ta không thân chẳng quen có phải hay không? Chúng ta không phải không thân chẳng quen, giờ tôi là bạn duy nhất của em, và là người ''có được em''" ( Ý ảnh là người đầu tiên lên giường với chị á)
Lúc anh nói, môi anh kề sát vào tai cô, như bị ma quỷ mê hoặc khiến cả người cô tê dại.
Cô cảm thấy não mình có chút thiếu oxy, gương mặt đã sớm đỏ bừng lên
"Tiêu Diễn!"
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-toi-ga-cho-cau-cua-nam-chinh/779606/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.