Thẩm Thụy bình tĩnh: “Ừm, gần đây cậu bận hẹn hò với bạn gái nên chắc Tô Nguyên không muốn quấy rầy cậu.”
“… Bạn gái?”
“Thứ năm tuần trước các cậu hẹn hò ở Tiên Vân Sơn, Ngô Hồng lớp mình tình cờ bắt gặp nên có kể cho tôi nghe.”
Sắc mặt Lâu Thời Tấn tái nhợt thấy rõ: “Vậy nhất định là cậu ta nhận lầm người rồi. Tuần trước tôi bận việc công ty, căn bản không rời khỏi Bắc Kinh.”
Gã không thể thừa nhận được, trên đời này có rất nhiều người giống nhau. Nếu Tô Nguyên biết gã bắt cá hai tay chắc chắn sẽ chia tay, dù sao ngay từ đầu…
Thẩm Thụy cười nhạo: “Tôi chỉ đoán mò thôi. Cậu ngồi đi, chốc nữa là Tô Nguyên về ấy mà.”
Nhận lầm người ư? Tiền vé và chi phí đi lại của Ngô Hồng đều do hắn chi trả, ảnh cũng rất nhiều.
“Công ty tôi có việc gấp cần giải quyết, hôm khác tôi đến gặp Tô Nguyên sau vậy.” Không đợi hắn trả lời, Lâu Thời Tấn lập tức xoay người rời đi.
Gã cần chuẩn bị bằng chứng có mặt ở Bắc Kinh vào ngày hôm đó, đồng thời phải phi tang video giám sát. Gã không thể mất Tô Nguyên được.
Sau khi tan học, Tô Nguyên dự định lại tới sờ mèo. Cảm giác x0a nắn con mèo vàng béo lần trước khiến cậu nhớ mãi không quên.
“Quýt Béo, ra ăn pate này.”
Nhưng không có phản hồi.
Tô Nguyên cầm pate nhưng mãi không tìm thấy mèo, cách đó không xa là một nhóm nữ sinh không biết đang làm cái gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-toi-duoc-ban-cung-phong-cuu-vot/2889635/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.