Vào một buổi chiều cuối hè. 
Thẩm Thụy ngồi trên chiếc xe đạp cũ kỹ chở Tô Nguyên băng qua đại lộ Thanh Lộc đẹp nhất ngoại ô Bắc Kinh. 
“Tô Nguyên, cậu nhìn đi, cò trắng đang bay trên trời kìa.” 
Thẩm Thụy không buông tay lái, chỉ nghiêng đầu nhìn về một hướng. 
Tô Nguyên cười mắt mũi híp lại: “Chúng thật đẹp, giống hệt mấy con trong thế giới động vật vậy.” [Không đúng, còn đẹp hơn cả thế giới động vật.] 
Mặc dù Thẩm Thụy đang quay lưng về phía Tô Nguyên nên không thể nhìn thấy nụ cười của cậu, nhưng hắn có thể nghe thấy được. 
Nhiều người đạp xe đi qua, nhiệt tình chào hỏi Thẩm Thụy. 
Sau khi đạp xe đi xa thì bắt đầu trêu chọc lẫn nhau. 
“Đây là lần đầu tiên tôi thấy ai đó sửa một chiếc xe đạp leo núi thành như thế này đấy.” 
“Xe đạp leo núi gì chứ, nó rõ ràng là một chiếc ô tô nhỏ.” 
“Đúng nhỉ, riêng mẫu King này cộng với phí cải tiến chắc hẳn cũng đã mười mấy vạn rồi.” 
“Không không không, đây là mô hình tùy chỉnh của King. Cơ chế của hai loại này khác với cơ chế của những loại phổ thông khác.” 
“Hai người, hai người hiểu không đấy? Quên đi, không cần nhìn làm gì, chúng ta cũng sẽ không mua kiểu xe chở trẻ con thế này đâu, xấu hổ lắm.” 
“Nhìn chiếc xe việt dã đã được cải tiến ở phía sau đi. Chắc là hậu cần rồi, nếu mệt thì lên xe nghỉ ngơi luôn hahahaha.” 
“Tới đây nào, cược xem anh giai kia có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-toi-duoc-ban-cung-phong-cuu-vot/2889613/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.