Thẩm Thụy bị mấy viên đạn bọc đường bắn trúng, cuối cùng vẫn tuân theo mong muốn của đối phương.
Tô Nguyên có thể ngắm nhà nhà đốt đèn cả một đêm.
Tuy nhiên cậu vẫn bị đồng hồ sinh học đánh bại, mơ mơ màng màng được bế lên giường.
Lúc này, tại nhà họ Thẩm.
Ông cụ Thẩm đang tưới hoa cỏ trong vườn, đặc biệt là cây trà quý được ông chăm bón cực kỳ cẩn thận, ngay cả côn trùng cũng được ông cụ đích thân bắt.
Bố Thẩm buồn bã liếc nhìn cây kim quế trăm năm: “Nếu chủ nhân cây quế này mà không vào ở thì sẽ bị cháu trai của bố vặt trụi mất thôi.”
Ông cụ Thẩm: “Năm đó con cua vợ không phải cũng một hai năm mới thành công à. Giờ mới có bao lâu, bây gấp cái gì?”
“Aidaaa, sao mà giống nhau được? Bố nhìn thằng nhóc Thụy nó bất chấp nguy hiểm đi cứu người kìa, chỉ cần không phải ý chí sắt đá thì có ai lại không mềm lòng chứ?” Bố Thẩm buồn bực đi tới đi lui: “Nhưng hết lần này đến lần khác… Haizz, nhà họ Tô định mở tiệc chiêu đãi chúng ta, bố thấy sao?”
Ông cụ Thẩm đặt bình tưới xuống rồi ưỡn thẳng lưng: “Đứa bé kia bị hoảng sợ, còn đang tiếp nhận điều trị. Không phải nhà họ Tô cũng chưa nhìn thấy nó à.”
“Nói thì nói như thế nhưng con luôn cảm thấy… có phải Thụy đang giấu chúng ta điều gì không?” Bố Thẩm trầm tư.
“Thụy có suy tính riêng của nó, con phải tin tưởng nó chứ.”
Cuối cùng bố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-toi-duoc-ban-cung-phong-cuu-vot/2889567/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.