Ngày hôm sau, Chử Duyên và Hoắc Kiệu đều thức trễ.
Lúc Chử Duyên thức dậy, ánh mặt trời bên ngoài đã chui qua khe hở giữa rèm cửa chưa được đóng kín, hắt xuống mặt sàn gỗ một mảng ánh vàng rực rỡ nho nhỏ.
Cậu chớp mắt, nhất thời không rõ đây là đâu.
Rồi sau đó cậu thấy Hoắc Kiệu nằm rất gần mình, ký ức về ngày hôm qua lại hiện lên, Chử Duyên bỗng cảm thấy rất vui.
Hoắc Kiệu còn đang ngủ.
Hắn quay mặt về phía Chử Duyên, một bàn tay còn đặt trên eo cậu.
Bởi vì đang nhắm mắt nên lông mi của Hoắc Kiệu ở trên làn da trắng nõn trông có vẻ thật dài.
Chử Duyên không khỏi mỉm cười, dùng ánh mắt miêu tả gương mặt đẹp trai của Hoắc Kiệu.
Cậu nghĩ, bây giờ Hoắc Kiệu giống như công chúa ngủ trong rừng vậy đó.
Chử Duyên chiêm ngưỡng dung nhan khi Hoắc Kiệu đang ngủ một lúc, rồi sau đó cẩn thận mà với tay lấy điện thoại trên tủ đầu giường.
Nhìn thấy màn hình hiện 8: 32, cậu hơi sửng sốt.
Có lẽ là do hôm qua ngủ trễ quá, hơn nữa giường của Hoắc Kiệu cũng rất thoải mái nên đồng hồ sinh học của Chử Duyên hôm nay mới không nhạy.
Nằm trên nệm giường mềm mại, rúc trong cái chăn ấm áp, bên cạnh còn có Hoắc Kiệu.
Chử Duyên đấu tranh tư tưởng một chút, rồi sau đó vui vẻ cho phép chính mình nằm thêm một lúc nữa.
Cậu lén xích lại gần lòng ngực Hoắc Kiệu, do dự không biết có nên ôm eo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-toi-cung-ba-tong-tuong-lai-he-roi/3554965/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.