Chử Duyên ngây người.
Cậu không tin mà nhìn lại ảnh chụp, mở miệng nói: "Ngốc chỗ nào?"
Giọng điệu cậu tỏ vẻ hoài nghi và chất vấn, làm cho Hoắc Kiệu cảm thấy rất đáng yêu.
Hoắc Kiệu hôn lên trán cậu một cái, rồi xoa đầu cậu, nói: "Dẫn cậu về nhé."
Chử Duyên chớp mắt, "Ò" một tiếng, nhận ra đêm giao thừa này đã kết thúc rồi.
Trong lòng cậu hơi không nỡ, nhưng đúng là bây giờ đã khuya lắm rồi, cậu liền ngoan ngoãn đi ra ngoài theo Hoắc Kiệu.
Nhưng mà người tới đón năm mới nhiều quá, mấy xe đón khách xung quanh đã kín hết rồi.
Bọn họ đợi một hồi lâu, nhưng cũng không gặp được chiếc xe nào có thể đón thêm khách nữa.
Cuối cùng Hoắc Kiệu bất đắc dĩ mà gọi điện thoại kêu tài xế trong nhà tới đón, lúc đó mới đưa Chử Duyên về đường Vĩnh Mậu được.
Bởi vì có tài xế nên trên đường đi, Chử Duyên không tiện nói gì với Hoắc Kiệu.
Cậu ngoan ngoãn ngồi tại chỗ, như thể cậu và Hoắc Kiệu chỉ là bạn học bình thường vậy.
Hoắc Kiệu buồn cười mà liếc sang nhìn, rồi giơ tay lên xoa đầu cậu.
Chử Duyên hơi giật mình, cậu mở to mắt nhìn hắn.
Hoắc Kiệu khẽ nhướng mày.
Trong xe có bật điều hòa, lúc lên xe, Hoắc Kiệu đã gỡ khăn quàng cổ ra để ở trên đùi.
Lúc này hắn làm bộ vô tình chạm vào tay của Chử Duyên ở bên cạnh dưới lớp khăn quàng lông dê mềm mại.
Chử Duyên cảm nhận được động tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-toi-cung-ba-tong-tuong-lai-he-roi/3416360/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.