Thầy Khổng dạy hoá là một người ông lão vừa lùn vừa gầy, mang kính viễn thị rất dày, đi đường chậm rãi.
Lúc ông đi tới cửa thì vừa lúc đụng phải Lục Khải Thanh với một đám nam sinh vừa sốt ruột vừa hoảng hốt định tiến vào phòng học. Thầy Khổng liền lui qua một bên để đám nam sinh này đi vào trước.
Các nam sinh cười ha ha mà chào hỏi ông, thầy Khổng đều gật đầu đáp lại từng người.
“Làm bài không tồi, không ngừng cố gắng!” Ông thấy Hoắc Kiệu đi ở phía sau cùng, đôi mắt phía sau lớp kính viễn thị toát ra một tia vừa lòng ngay lập tức.
Lần này Hoắc Kiệu được 94 điểm môn hoá, tính trong toàn khối thì cũng coi như là không tồi.
Hoắc Kiệu không tỏ ý kiến, hắn trở lại chỗ ngồi rồi ngồi xuống.
Tiết này vẫn giảng bài thi trong kỳ kiểm tra cuối tháng như cũ. Lúc thầy Khổng giảng bài, tốc độ nói vừa nhẹ vừa chậm, giống như đang niệm kinh.
Hoắc Kiệu không có tâm tư nghe, cúi đầu trả lời tin nhắn Trần Tinh Dã hỏi hắn buổi tối ra chơi không.
Trong chốc lát, trong phòng học chỉ có âm thanh dẫn người đi vào giấc ngủ của thầy Khổng.
Đột nhiên, hàng phía sau phòng học truyền ra một tiếng “Tao đệt!” mười phần tức giận, doạ các bạn học vốn đang buồn ngủ bừng tỉnh.
Mọi người đều sôi nổi quay lại nhìn.
Thầy Khổng đang giảng bài thì bị cắt ngang. Ông đỡ kính lão trượt xuống cánh mũi lên, ngẩng đầu “Ừm?” một tiếng.
“A......”
Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-toi-cung-ba-tong-tuong-lai-he-roi/2927308/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.