Chử Duyên nhận được thư vào thứ tư.
Hôm nay trường học tổ chức cho mọi người diễn tập trước đại hội thể thao một lần cuối cùng, cũng là một lần duy nhất.
Chử Duyên đứng trong đội của lớp, từ xa xa nhìn thấy đội người kéo quốc kỳ đang nghiêm túc đi đến.
Đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy Hoắc Kiệu mặc quân phục màu xanh lục đậm.
Nam sinh vai rộng eo thon, chân dài thẳng tắp, mặc một bộ quân phục vừa ngay ngắn lại vừa gãi đúng chỗ ngứa.
Hắn đội mũ kèm theo với quân phục. Lúc hắn đi ngang qua, Chử Duyên có thể nhìn thấy Hoắc Kiệu đội mũ nhọn cùng sườn mặt tuấn mỹ của hắn.
Chử Duyên đột nhiên nghĩ tới có một lần Hoắc Kiệu lạnh lùng phát biểu cái nhìn về việc hắn làm người kéo cờ.
“Rất ngốc.” Nam sinh hơi nhíu mày, trên gương mặt tuấn tú hiện lên biểu tình lãnh đạm lại có chút bực bội. Lúc sau, hắn lại lặp lại một lần, “Quá ngốc.”
Chử Duyên không khỏi chép miệng muốn cười, trong lòng nói Hoắc Kiệu sao lại lừa người ta chứ, rõ ràng là rất đẹp trai.
Hôm đó thời tiết thật sự rất tốt. Mặt trời treo trên đỉnh đầu, ánh nắng chiếu lên trên mặt và mắt của mỗi người. Những thiếu nam thiếu nữ mới mười mấy tuổi luôn phát ra ánh sáng tươi đẹp.
Mà ở trong mắt Chử Duyên, ánh nắng chiếu lên trên người Hoắc Kiệu càng thêm thiên vị. Dường như so với những người khác, hắn còn loá mắt hơn.
—— Thoạt nhìn thật sự sẽ khiến người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-toi-cung-ba-tong-tuong-lai-he-roi/2926940/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.