Rõ ràng anh đã từ chối, mọi loại thái độ hay ngôn ngữ gì đều bộc lộ ra hết.
Nhưng đối phương là người như thế nào, cô ấy cứ nhất định không nghe, khăng khăng cho rằng anh đang nói xàm, nói nhảm.
Anh đây có thể làm gì được nữa.
So với Kiều Mạn Phàm, Hoắc Sâm bị giày vò thảm thương hơn nhiều. Đối mặt với lời xin lỗi của cô, phản ứng đầu tiên của Hoắc Sâm chính là người phụ nữ ác độc này đang tốn nhiều thời gian làm trò phiền phức gì, cô ta lại có âm mưu gì.
Xin lỗi gì gì đó, anh căn bản không muốn nghe chút nào, cô cút đi xa xa một chút là tốt rồi.
Hai mẹ con nhà họ Hoắc nhân lúc cao hứng đến đây mà giờ lại mất hứng trở về. Trước khi rời đi, Hoắc Sâm nói với Kiều Ngữ Phù: “Chúng ta cần nói chuyện một chút, đến lúc đó anh sẽ gọi điện cho em.”
Kiều Ngữ Phù gật đầu, rất đáng yêu và mềm mại: “Em sẽ đợi cuộc gọi của anh.”
Hoắc Sâm đưa tay vén tóc Kiều Ngữ Phù, mỉm cười cưng chiều mà vui vẻ.
Ợ, thời điểm chó chết*, không có đôi tình nhân nào là vô tội.
* Thời điểm phát cẩu lương
Khi nhìn thấy vẻ ngọt ngào bọn họ, sắc mặt của bà Hoắc trông không được tốt lắm, bà ta kéo Hoắc Sâm và chuẩn bị rời đi, trước khi đi, bà ta nói với mẹ Kiều: “Tôi cho rằng cả hai con gái nhà bà nên đi huấn luyên một chút lễ nghi, để biết thế nào là quy củ, thế nào là thể thống.”
(Lời editor: ta cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-toi-bien-thanh-doan-sung/1184588/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.