Đưa ra nước ngoài?
Kiều Ngữ Phù vô cùng ngạc nhiên, cô vốn cho rằng Hoắc phu nhân và Hoắc Sâm đến để bàn chuyện tương lai với cô, có thể là sẽ tiếp tục ở bên nhau, hoặc cũng có thể là sẽ chia tay.
Nhưng lại không ngờ rằng, Hoắc gia muốn đưa Kiều Mạn Phàm ra nước ngoài.
“Tại sao vậy ạ?” Kiều Ngữ Phù hỏi.
Hoắc phu nhân khó chịu liếc nhìn cô, “Tại sao cái gì? Còn không phải bởi vì chuyện đó sao? Chuyện đó xảy ra, tôi cũng không thể không biết xẩu hổ mở mắt ra nhìn.”
Kiều Mạn Phàm nhìn Hoắc phu nhân, bà cô này cũng thật kỳ lạ, “Vậy thì bác cứ nhắm mắt là được rồi, không ai ép bác phải xem cả, bác nhắm mắt càng sớm thì càng tốt đó ạ.”
Dù sao thì cô cũng sắp trở thành bia đỡ đạn, còn chịu đựng cái gì chứ.
Hoắc phu nhân cũng không nằm trong danh sách cô phải chuộc tội.
Sắc mặt Hoắc phu nhân lập tức trở nên khó coi, “Đúng là thấp hèn thì mãi thấp hèn, dù bay lên cành cây cũng không thể thay đổi huyết mạch thấp kém trong người.”
“Ồ, huyết mạch của bác cao quý, vậy bác là huyết mạch Thần Long hay là huyết mạch Huyền Vũ?” Kiều Mạn Phàm chế giễu lại.
Thời nhà Thanh không biết đã qua bao nhiêu năm rồi, còn ở đây huyết mạch này, huyết mạch nọ, chẳng phải đều là nhóm máu A, B, O hết sao?
Ồ, ABO?
Hoắc phu nhân à một tiếng, “Coi như tôi đã thấy được gia giáo của nhà họ Kiều.”
Kiều Mạn Phàm đảo mắt đi chỗ khác, cãi nhau như vậy là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-toi-bien-thanh-doan-sung/1184585/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.