Editor: Jessie Mtw
---
"Ưm ——"
Phần đầu tăm bông bao phủ một màu nâu của nước thuốc lạnh lẽo, khi chạm vào vết thương ở đầu gối Thời Tễ làm nó ẩn ẩn đau, nhưng bây giờ chút đau đớn này đối với Thời Tễ mà nói cũng chẳng tính là gì, nhưng hắn vẫn theo phản xạ có điều kiện mà hít một ngụm khí lạnh.
Lê Thầm ngừng lại động tác bôi thuốc ở tay, nhướng mày nhìn hắn, biểu cảm trên mặt có phần hoảng loạn và lo lắng: "Đau lắm sao?"
Thời Tễ theo bản năng mà lắc đầu, sau đó lại ý thức được cái gì, nhẹ nhàng nhấn vào đầu gối hai cái.
"Nhịn một chút." Lê Thầm rũ mắt, lại tiếp tục cầm tăm bông tiếp cận đầu gối, lần này động tác so với vừa rồi nhẹ hơn nhiều, dịu dàng đến mức Thời Tễ còn không cảm nhận được bản thân đang được bôi thuốc.
Nước thuốc bôi trên làn da xanh tím, trong không khí tràn ngập hương vị chua xót nhàn nhạt, màu nước thuốc hỗn tạp trên làn da trắng nõn, nhìn qua vừa chói mắt lại vừa đáng sợ.
Thời Tễ căng thẳng cẳng chân, cơ bắp run nhè nhẹ, gió thổi bên ngoài cửa sổ len lỏi lùa vào vạt áo hắn. Đêm đã khuya, nhưng gió vẫn cứ cuồn cuộn như có như không mùi của pháo hoa, hắn và Lê Thầm vừa trải qua năm cũ, bắt đầu ngày năm mới đầu tiên.
Hắn lặng lẽ thả lỏng khớp hàm đang căng chặt, nhìn chằm chằm xoáy tóc trên đỉnh đầu Lê Thầm, mái tóc đen nhu thuận hơi đong đưa, thành công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-toi-bi-nhan-vat-chinh-thu-theo-doi/3592726/chuong-84.html