Editor: tè ré re
---
Nụ cười trên môi Tần Triết dần dần tắt ngúm.
Hắn ta rũ mi, Thời Tễ không chớp mắt nhìn Tần Triết, khi hắn nói xong lời này, nhiệt độ trong phòng thí nghiệm không hiểu sao lại giảm xuống mấy phần.
Thời Tễ mím môi chờ Tần Triết trả lời, hồi lâu sau, biểu tình trên mặt người đàn ông rốt cuộc cũng thả lỏng một chút, hắn đưa tay cầm lấy chiếc bánh mà Thời Tễ còn chưa động tới, tay cầm nĩa cắt một góc nhỏ rồi nhét vào miệng.
Khi kem hòa cùng hơi ấm trong miệng chậm rãi tan chảy, Tần Triết mới quay đầu nhìn Thời Tễ bên cạnh: "Xin lỗi, chỉ là đã lâu mới gặp lại cố nhân, không cẩn thận nói hơi nhiều."
Lời nói của hắn ta đi kèm với đuôi mắt cụp trời sinh, trong giọng nói mang theo điểm tiếc nuối.
"Giáo sư Tần hiểu lầm." Thời Tễ không khách khí vạch trần, "Hôm nay chúng ta mới gặp nhau lần đầu đúng không? Thế cho nên không tính là bạn cũ được."
Tần Triết nghe xong lời này, đôi mắt đen láy run rẩy trong chốc lát, tựa như lời nói của Thời Tễ thật tàn nhẫn, ngón tay run rẩy đặt nửa chiếc bánh còn lại xuống, thở dài thườn thượt: "Cũng đúng, chỉ là con giống mẹ con quá mà thôi."
"Nhưng vẫn không phải là cô ấy."
Thời Tễ hơi nghiêng đầu.
Sau đó Tần Triết ngước mắt nhìn qua, vẻ dịu dàng trong ánh mắt hóa thành hư không: "Nói đi, tìm ta có chuyện gì?"
Thời Tễ khẽ mỉm cười: "Vì giáo sư Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-toi-bi-nhan-vat-chinh-thu-theo-doi/3592697/chuong-55.html