Editor: tè ré re
---
Lê Thầm ngồi xổm một bên im lặng nhìn Thời Tễ đang một mình bận rộn, người đàn ông không biết từ đâu lấy ra một đống gối đặt giữa cậu và hắn, chiếc giường lớn vốn rộng rãi bỗng nhiên bị hắn chia làm hai nửa nhỏ.
Thời Tễ cau mày, trong lòng tính toán chia như thế nào mới hợp lý, đống gối chồng lên nhau bị đẩy đi đẩy lại, Lê Thầm chớp chớp mắt, ngáp liên tục.
Khi hắn trở nên bướng bỉnh thì không ai có thể ngăn được, cuối cùng Thời Tễ cũng tách ra được hai nửa giường hợp lý nhất, hắn đặt chiếc gối cuối cùng lên trên cùng, tiếp theo tỉ mỉ đánh giá một phen rồi mới vừa lòng gật đầu.
Thời Tễ lại ném một chiếc chăn bông khác cho Lê Thầm, dư quang tình cờ thấy bàn tay của thiếu niên đang lén lút rút bớt gối về phía mình, hắn không thương tiếc vỗ vào mu bàn tay của Lê Thầm, chó con hô đau một tiếng "Áu", rụt cánh tay trở về.
"Tối nay, cậu không được vượt qua giới hạn này." Hắn chỉ vào "bức tường gối" chồng chất giữa hai người, "nếu không tôi sẽ đá cậu xuống ngay lập tức."
Lê Thầm ôm chăn bông vào lòng nhìn Thời Tễ với vẻ mặt ủy khuất, lộ ra vẻ đáng thương quen thuộc.
Thời Tễ chỉ liếc một cái sau đó quay đầu nhìn đi chỗ khác, trực tiếp lật chăn nằm xuống, xoay người quay lưng về phía Lê Thầm: "Giả bộ đáng thương cũng vô ích."
"Tôi sẽ không bị lừa bởi bộ dạng này của cậu."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-toi-bi-nhan-vat-chinh-thu-theo-doi/3592684/chuong-42.html