Editor: tè ré re
---
Lê Thầm khựng lại, quay đầu liếc nhìn Thời Tễ ở phía sau.
Thời Tễ đứng đó thở hổn hển, đôi đồng tử đen co chặt khi thấy cảnh tượng trước mắt.
---Thiếu niên bị Lê Thầm ấn xuống đất đã bất tỉnh nhân sự, máu mũi chảy dính hơn nửa khuôn mặt, hai mắt xanh đen, mí mắt sưng vù trông cực kỳ đáng sợ, mấy học sinh xung quanh vô tình thấy vội vàng che miệng trợn tròn hai mắt.
"Chuyện quái gì đang xảy ra vậy!" Hiệu trưởng một bên run rẩy giận dữ hỏi.
"Em, chúng em cũng không biết." Nam sinh đứng gần hiệu trưởng nhất yếu ớt nói, "Em nghe thấy Dương Hưng mắng Lê Thầm một câu là...tạp chủng không ai muốn, còn nói cái gì mà, nói cha mẹ Lê Thầm nếu còn sống cũng không dám mắng hắn ghê tởm như vậy......"
Âm thanh cậu cực nhỏ như là sợ bị Lê Thầm gần đó nghe thấy, Thời Tễ nghe nam sinh nói vậy, ánh mắt dừng ở trên mặt Lê Thầm.
Thiếu niên sắc mặt tối sầm, đồng tử Vụ Lam Sắc dường như tối sầm lại một chút, khóe mắt đỏ bừng, cậu mặt không biểu cảm nhìn Thời Tễ, nắm đấm lơ lửng trên không vẫn còn hơi run rẩy, như thể là một dã thú đã bị sụp đổ lý trí.
Nhìn mấy lần như vậy Thời Tễ cuối cùng cũng hiểu ra, Lê Thầm từ nhỏ đã mất cha mẹ, cha mẹ cậu dĩ nhiên trở thành điểm mấu chốt vĩnh viễn không thể đụng vào.
Hắn quay đầu lại nhìn Lê Thầm, nhìn chằm chằm Dương Hưng đang hấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-toi-bi-nhan-vat-chinh-thu-theo-doi/3592664/chuong-22.html