Trong mắt Phí Lan, không phải Diệp Lệnh Úy cũng chỉ là một đứa trẻ thôi sao?
Phí Lan biết sự tồn tại của Diệp Lệnh Úy, biết cậu từng có những hành động trẻ con, ngồi xổm bên ngoài sân nhà hắn, lặng lẽ viết thư cho Khương Huệ.
Quá là trẻ con.
Diệp Lệnh Úy bị Phí Lan nhìn như thế liền cảm thấy ê cả hàm, may mà có Cao Lâm Hạo cắt ngang, cậu ta quay đầu sang chỗ khác, dạy bảo Diệp Lệnh Úy: "Thứ không nên nhìn thì đừng nhìn, biết chưa?"
Cậu ta dùng giọng điệu đùa giỡn nói, Diệp Lệnh Úy cũng ngoan ngoãn nói biết rồi, nhưng vẫn quang minh chính đại nhìn gáy Phí Lan.
Cao Lâm Hạo: "???"
Cậu trai nhảy dựng lên rồi bịt mắt Diệp Lệnh Úy lại, Diệp Lệnh Úy bình tĩnh chớp mắt một cái trong khi tay Cao Lâm Hạo vẫn còn che mắt mình. Cậu ta bị thứ gì đó quét vào lòng bàn tay, nhanh như chớp mà bỏ tay ra, đặt mông ngồi xuống ghế, lắp bắp nói: "Tội lỗi, đúng là tội lỗi."
_
Hôm nay là thứ hai, buổi tự học ngắn ngủi kết thúc, sau khi ăn ở nhà ăn sẽ đến tiết chào cờ. Kết quả học tập sẽ được tổng kết rồi khen thưởng, còn với những học sinh lười biếng, vi phạm nội quy cũng sẽ bị phê bình kỉ luật.
Bữa sáng của Diệp Lệnh Úy được dì giúp việc chuẩn bị sẵn, những người khác đến nhà ăn, cậu thì ngồi trong phòng chơi một lúc, mãi đến khi có loa điều động cậu mới đi đến sân trường.
Lúc từ lớp học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-tat-ca-moi-nguoi-bat-dau-yeu-quy-toi/2993159/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.