Diệp Lệnh Úy không nghĩ eo nhỏ là chuyện gì hay ho.
Huống hồ lại do người khác nói ra...
Lại còn là Phí Lan nói...
Khó chịu vãi...
Cậu rũ mắt, thấy Phí Lan ung dung buộc chặt dây quần lại cho mình, vừa ngẩng đầu lên thì thấy Cao Lâm Hạo bám ở cửa, bày ra vẻ mặt như bị sét đánh mà nhìn cậu và Phí Lan.
"..."
"..."
"Áu áu áu áu cứu mạng, niềm vui sướng của tôi đã biến mất rồi!!!" Cao Lâm Hạo quơ tay bỏ chạy.
Cao Lâm Hạo nằm nhoài ra bàn, lần đầu tiên cảm thấy mình yếu ớt như thế, tưởng như gió thổi một cái là gục. Cậu ta nghe thấy động tĩnh bên cạnh, biết là Diệp Lệnh Úy về rồi, bèn thở dài tỏ vẻ sầu bi.
Diệp Lệnh Úy chọt cậu ta: "Ê."
"Đừng có kéo tôi." Cao Lâm Hạo né tránh.
"Quen nhau đi, hai người muốn thì quen nhau đi, tôi chỉ khó chịu vì bị giấu giếm thôi, lại còn dám làm chuyện đó giữa ban ngày ban mặt." Cao Lâm Hạo chỉ lên bầu trời âm u bên ngoài, mặt đỏ bừng: "Tay của anh Lan còn luồn vào quần cậu!"
Diệp Lệnh Úy kéo áo lên: "Cậu ấy giúp tôi buộc dây lưng quần..."
"..." Cao Lâm Hạo nhìn cái eo bị lộ ra dưới lớp áo của Diệp Lệnh Úy, eo trắng đến chói mắt, cậu ta chợt cảm thấy nóng rực hết cả người. Cao Lâm Hạo nhảy dựng lên, ép người đến sát tường: "Đệch, cậu cách xa tôi chút đi!"
Phí Lan đi vào sau, đúng lúc nhìn thấy Diệp Lệnh Úy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-tat-ca-moi-nguoi-bat-dau-yeu-quy-toi/2993119/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.