Tiễn Ý Ý quái dị xấu hổ.
Một mặt là do cô suy xét tới việc Tiễn Thiếu Trầm bị thương, một mặt lại suy xét tới việc của mẹ mình, còn một mặt nữa chính là không biết cách thảo luận loại chuyện phức tạp này, đơn giản như vậy mà kéo dài.
Lại không hề nghĩ tới, Tiễn Thiếu Trầm đã biết rồi.
Tiễn Ý Ý chột dạ.
“… Không phải, chỉ là không biết nói như thế nào.”
Tiễn Thiếu Trầm đem tư liệu trêи bàn chỉnh lý lại một lần nữa, toàn bộ đều đưa cho Tiễn Ý Ý.
“Không biết nói thế nào, vậy thì dùng hành động tới nói đi.”
“Ta chưa từng bồi dưỡng qua đứa nhỏ nào, con cũng lớn vậy rồi, tự mình xử lý đi.”
Tiễn Thiếu Trầm so với trong tưởng tượng của cô bình tĩnh hơn nhiều.
“Trở về nhìn xem, xem xong rồi không hiểu chỗ nào thì ghi ra, ta sẽ nói cho con.”
Tiễn Ý Ý ôm một chồng tư liệu, há miệng không biết nói gì, chẳng biết nên gọi như thế nào, cho nên liền qua loa một câu: “Cảm ơn ạ.”
Sau khi Tiễn Ý Ý rời khỏi phòng, Tiễn Thiếu Trầm liền buông ly cafe xuống, lạnh mặt.
“Lại thật sự không gọi, hừ…”
Quan hệ của Tiễn Thiếu Trầm với Tiễn Ý Ý, ở trong Tiễn gia đã là một loại bí mật công khai.
Hoặc không thể nói là bí mật, chung quy lại thì Tiễn Thiếu Trầm đã bắt đầu ra tay từ chuyện di dời hộ tịch.
Trước đó trêи hộ khẩu của Tiễn Ý Ý vẫn là con gái ruột của cha Tiễn, sau này biến là dưỡng nữ cũng không có xử lý qua.
Tiễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-ta-nhan-nuoi-nhan-vat-phan-dien-thoi-nien-thieu/779389/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.