Hai cái tân thủ đong đưa suốt cả một buổi tối, thật vất vả mới thành công. Một người thì như nếm được món ăn mới, một người thì khổ không nói nên lời, trời tờ mờ sáng thì mới vật vã ngủ được khoảng hai tiếng. 
Buổi sáng, Tiễn Ý Ý đề phòng Tô Á Na gọi điện bắt cô dậy, liền mê man mở mắt cầm điện thoại để chế độ máy bay, sau đó nghiêng đầu liền lăn ra ngủ. 
Một giấc ngủ này, ngủ thẳng cho đến chiều. 
Trong khoảng thời gian này, cô vẫn mơ mơ hồ hồ cảm giác được có người ở bên cạnh lau người cho mình, thế nhưng do quá mệt, cho nên không có cách nào mở to mắt ra nhìn. 
Toi rồi, hai người làm chuyện này có phải là quá sớm hay không. 
Vạn nhất Lương Quyết Thành thật sự thích thứ này, vậy thì sau này cô biết phải làm sao, mệt lắm đó nha… 
Trong lúc ngủ mơ, Tiễn Ý Ý phát ra tiếng nức nở khổ sở. 
Cô quá khó rồi. 
Gần tối, Tiễn ý Ý rốt cuộc mới tỉnh ngủ. 
Trêи giường chỉ còn một mình cô. 
Tiễn Ý Ý ôm chăn, phát hiện mình đã đổi sang bộ quần áo ngủ, trêи tủ đầu giường có đặt một cốc nước ấm. 
Vỏ chăn và nệm giường đều được đổi, trong không khí cũng không có hương vị kia. 
Tiễn Ý Ý nằm lỳ ở trêи giường không nhúc nhích, một lát sau mới chậm rãi đứng lên. 
“Dậy rồi sao.” 
Cửa phòng ngủ bị đẩy ra, Lương Quyết Thành một tay cầm di động xuất hiện ở trước mắt Tiễn Ý Ý. 
Anh cũng đã thay bộ quần áo khác, lúc này cái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-ta-nhan-nuoi-nhan-vat-phan-dien-thoi-nien-thieu/779384/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.