Tiệm trà sữa ngoài trường học vô cùng đông khách, Tiễn Ý Ý với Diêu Nhất Nam tìm một quán cafe cách trường học 300 mét ngồi xuống. Cuộc đối thoại tiếp theo đây của hắn với Tiễn Ý Ý có chút riêng tư cho nên Diêu Nhất Nam trực tiếp bỏ tiền bao cả tiệm, nhân viên cửa hàng lập tức ra ngoài treo biển đóng cửa, kéo lại cửa kính, mang lên cho hai người hai cốc nước đá cùng cafe xong liền lặng lẽ rời đi. 
Thời tiết tháng 10 đã có hơi se se lạnh, Tiễn Ý Ý vẫn còn cần dùng đá đến để hạ hỏa. 
Không chỉ mình cô mà cả Diêu Nhất Nam cũng vậy. 
Uống hết một ly nước đá xong, Diêu Nhất Nam nện cống thủy tinh xuống mặt bàn, ánh mắt hắn khiến cho người khác có cảm giác khó chịu, đối với Tiễn Ý Ý lại lộ ra một nụ cười càng làm cho người khác khó chịu hơn. 
“Nói đi.” 
Tiễn Ý Ý buông cốc nước xuống, thản nhiên nói: “Chẳng lẽ không phải cậu mới là người nên nói sao?” 
“Tôi có cái gì để nói đây.” Diêu Nhất Nam rũ con mắt, “Là cậu tìm tới tôi. Tiễn tiểu thư, cậu rốt cuộc muốn làm cái gì tôi cũng không biết được. Tiễn tiểu thư nói đi, rốt cuộc là cậu muốn vì tên kia biện hộ cái gì nữa.” 
Tiễn Ý Ý cười lạnh: “Cậu không biết là sắc mặt hiện tại của cậu khiến người khác ghê tởm muốn ỏi hả?” 
“Cũng giống như lúc tôi nhìn thấy hắn ta thôi.” Diêu Nhất Nam lười biếng nói, “Chúc mừng ngài, ngài đã hiểu được tâm trạng của tôi rồi đấy.” 
Tiễn Ý Ý rốt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-ta-nhan-nuoi-nhan-vat-phan-dien-thoi-nien-thieu/779351/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.