Mẹ Lương ở khu nội trú của bệnh viện, tách biệt hẳn với khu khám bệnh, cũng chính là chỗ mà hôm trước Tiễn Ý Ý đến khám lúc bị trật chân.
Tiễn Ý Ý mặc váy áo tay dài bằng vải bông, đeo giày in hình thỏ con, trên lưng còn đeo balo màu hồng khói, muốn bao nhiêu ngoan ngoãn có bấy nhiêu ngoan ngoãn, giống như là đi kiểm tra sức khỏe do trường tổ chức, ánh mắt chớp lóe thanh thuần động lòng người.
Chỉ có điều, thiếu nữ thanh thuần khả ái ấy trên mặt đều viết lên mấy chữ mệt mỏi, sinh mệnh phảng phất như bị rút kiệt, đáy mắt lộ ra một chút tang thương.
Một tay cầm rổ hoa quả, một tay cầm bó hoa đứng ở nơi đó chờ Lương Quyết Thành.
Lần đầu tiên cô gặp phụ huynh của bạn học, Tiễn Ý Ý không có cái cảm giác khẩn trương, nhưng cũng vì Lương Quyết Thành chuẩn bị cho cô một đống đề thi. Nghĩ đến thôi cũng thấy chán rồi.
Lương Quyết Thành đứng nói chuyện với y tá một lúc, sau đó mới cùng Tiễn Ý Ý đi phòng bệnh.
Mẹ Lương nằm viện đã gần hai năm rồi, ngay từ đầu còn có một vài người bệnh nằm ở đây, sau này người bên cạnh đổi tới đổi lui, qua hai cái Xuân Thu đều chỉ còn mình bà ấy.
Hành lang phòng bệnh hơi tối, bởi vì cũng không có nhiều người ở cho nên hiện tại mẹ Lương một mình ở một phòng.
Lương Quyết Thành đi phía trước, Tiễn Ý Ý theo sai, tiếng bước chân hai người đều đều vang lên.
Anh gõ cửa, sau đó đẩy vào, nhường Tiễn Ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-ta-nhan-nuoi-nhan-vat-phan-dien-thoi-nien-thieu/779262/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.