Năm Nguyên Doanh Doanh bảy tuổi vẫn chưa trúng độc niết bàn. Lúc ấy là một ngày mùa đông lạnh giá. Nguyên Doanh Doanh mặc một bộ áo bông màu hồng nhạt, tóc kết song nha kế, trên đầu cài hai quả bông xù. Mặt nàng lúc này bị đông lạnh đến đỏ hồng, ngoan ngoãn đứng phía sau Nguyên Chinh.
Nghe phụ thân nói, bọn họ sẽ ở trong chùa vài ngày để cầu phúc cho mẫu thân đã biến thành ngôi sao trên bầu trời.
Khi còn nhỏ, Nguyên Doanh Doanh khá nghịch ngợm. Nhìn mọi thứ mới lạ xung quanh đều kiềm lòng không được. Nhân lúc Nguyên Chinh không ở đây đã chuồn ra ngoài cửa.
Nàng lén lút đi tới hậu viện, thấy cách đó không xa có một cây mai vàng đang nở rộ, bông tuyết trắng đọng trên cánh hoa nhỏ li ti trông càng thêm xinh đẹp.
Nàng ngay lập tức bị thu hút, tung tăng nhảy nhót chạy tới dưới gốc cây. Khổ nổi nàng không đủ cao để bẻ cành hoa đó.
Đang lúc buồn rầu, tầm mắt Nguyên Doanh Doanh chú ý tới tiểu hòa thượng đang quét tuyết ở cầu thang bên kia.
Tiểu hòa thượng thoạt nhìn hơi cao gầy, nhưng nàng nhìn thấy hắn hình như cao hơn nàng một chút. Chắc là có thể giúp nàng bẻ xuống một cành hoa.
“ Này, tiểu hòa thượng! Ngươi lại đây giúp ta! ”
Tiểu Đường Trạch ngẩn người, nhìn về phía cô nương bên kia, lại nhìn quanh bốn phía. Ở chỗ này chỉ có mình hắn là hòa thượng. Hắn nhìn về phía tiểu cô nương xinh đẹp, duỗi tay chỉ vào mũi mình, “ Ngươi gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-ta-cung-phung-hoang-de-nuoc-dich/3450655/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.