Sở An Nhan thấy tai ngưa ngứa, nhưng nghĩ đến việc hiện tại nàng phải dựa Lăng Giang để rời đi, cho nên cố gắng không nhúc nhích.
Hơn nữa nàng không rõ hiện tại Lăng Giang đang có âm mưu gì, thân mật như này là đã phát hiện ra nàng rồi sao?
Không nên chứ.
Lăng Giang ôm lấy eo Sở An Nhan, khóe miệng cong lên.
Vốn dĩ chỉ tính quay về xác nhận một phen, hiện tại ôm lấy eo Sở An Nhan, hắn càng thêm chắc chắn chính là nàng.
Lúc trước Đường Trạch đã truyền tin nhắc nhở hắn. Lần này Sở An Nhan có thể sẽ đến, không nghĩ tới nàng thật sự đến.
Lăng Giang ôm càng chặt hơn, sợ lát nữa Sở An Nhan sẽ chạy.
Ra khỏi phòng, Lăng Giang vẫn không có ý định buông nàng ra.
Sở An Nhan giãy giụa vài cái cũng không được.
Sở An Nhan hình như nhìn thấy Hồng Tô ở xa xa, tưởng rằng nàng ấy sẽ tới cứu mình. Kết quả lại không hề đi tới là sao?
Mắt thấy Lăng Giang sắp kéo nàng lên xe ngựa, Sở An Nhan nhéo tay đá chân Lăng Giang nhưng vẫn không được.
Sở An Nhan giãy giụa dẫn tới người chung quanh vây xem, nhưng không ai dám lại gần.
Có một thư sinh không sợ hãi lại gần nói:
“ Vị huynh đài này, ban ngày ban mặt cường đoạt dân nữ, còn ra thể thống gì nữa? ”
Vừa dứt lời đã bị người khác kéo xuống.
“ Đại Lăng quốc còn có vương pháp không! ”. Thư sinh lòng đầy căm phẫn, vừa rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-ta-cung-phung-hoang-de-nuoc-dich/3450646/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.