“ Vậy ta sờ thêm vài cái nữa nha? ”
Sở An Nhan giống như tìm được niềm vui sướng, nghe thấy Lăng Giang nói lời này chả khác nào đang ngầm chấp nhận. Vì thế lá gan càng thêm lớn, tính sờ bụng Lăng Giang thêm vài cái.
Còn chưa kịp chạm vào, Lăng Giang đã bắt lấy tay nàng.
“ Để lần sau, đêm nay không được ”
Lăng Giang thật sự không nghĩ tới Sở An Nhan vốn dĩ nhát gan, nay lại có thể nói ra được câu như vậy. Vốn dĩ chỉ tính đùa nàng, không nghĩ tới lại dâng bản thân lên.
“ Được thôi ”. Sở An Nhan chớp chớp mắt, có chút mất mát.
Nàng không còn nhiều thời gian để ở bên cạnh Lăng Giang. Ngửi mùi hương quen thuộc trên người hắn, Sở An Nhan nhích lại gần, cuối cùng trực tiếp gối lên gối đầu của hắn.
“ Lăng Giang ”. Thanh âm Sở An Nhan mềm mại ngân nga câu cuối, chẳng khác nào làm nũng, càng ngày càng lớn mật mà chui vào ổ chăn của Lăng Giang, vươn tay ôm hắn, hưởng thụ sự ấm áp của hắn.
“ Sao vậy? ”. Giọng Lăng Giang đầy sủng nịch, đối với việc Sở An Nhan dính người có chút bất đắc dĩ. Hắn duỗi tay xoa đầu nàng, trai đơn gái chiếc ngủ chung một phòng, nàng thật sự không sợ sao?
Lăng Giang nhắm mắt lại, chỉ đơn giản ôm Sở An Nhan vào trong lòng, đắp chăn cho nàng lần nữa, hôn lên trên trán nàng:
“ Ngoan, mau ngủ sớm một chút ”
Sở An Nhan ngẩng đầu, nhìn Lăng Giang trong gang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-ta-cung-phung-hoang-de-nuoc-dich/3450639/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.