“ Vậy hắn….. Đã chết rồi sao? ”
Lăng Giang trầm mặc, Bất Ngữ thúc thi triển cho hắn vài châm, không biết có tác dụng không, đổi lại là người bình thường thì sớm đã mất mạng.
Tin này tạm thời không cần nói cho Sở An Nhan, để nàng an tâm một chút.
“ Không chắc chắn ”
Đám người kia đi vào, đã thấy tiểu vương gia nằm hôn mê bất tỉnh, hơn nữa đồ trên người đã không thấy đâu.
Quả nhiên đám người trước cửa đang kéo dài thời gian.
“ Đại ca, đám người cản chúng ta đã bỏ chạy ”
“ Đuổi theo cho ta, người nọ nhất định không phải là công chúa, vài người tới dìu tiểu vương gia về, động tác nhanh chút! ”
Hắn vừa mới dò xét qua, nhịp tim tiểu vương gia yếu ớt. Thiên chi vẫn luôn đặt ở trên người ngài ấy, nó vẫn còn một chút tác dụng, nhanh thì vẫn còn hy vọng.
Hắn rút ra bội kiếm, dẫn người đuổi theo hướng Sở An Nhan chạy.
Sở An Nhan cảm giác gần đây nàng quá đen đủi, toàn bị người ta đuổi giết.
Chạy đến dưới chân núi, Sở An Nhan thấy ánh lửa ở xa xa.
“ Công chúa, là hoàng thượng tới! ”
Hồng Tô nhận ra đám người kia.
Sở An Nhan thở dài nhẹ nhõm, đôi bàn tay sớm đã ướt đẫm mồ hôi.
Đám người Sở An Nhan lập tức chạy qua, Sở An Nhan không ngờ phụ hoàng lại tự mình tới đây. Bây giờ trời đã tối, cũng không sợ gặp phải nguy hiểm.
“ An An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-ta-cung-phung-hoang-de-nuoc-dich/3450623/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.