Sở An Nhan cầm chặt khăn trong tay, đáy lòng đối Triệu Đình Đình càng thêm hận, lại dám vu oan giá họa lên đầu nàng.
Nàng cực cực khổ khổ ở trước mặt Lăng Giang tạo hảo cảm cứ như vậy mất hết?
Không được, phải nói cho rõ ràng, bất quá, nàng hiện qua tìm Lăng Giang, chuyện ngày hôm qua nếu hắn còn nhớ thì làm sao?
Nếu hắn nhớ là nàng đem hắn đá xuống hồ sen thì làm sao?
Một đường rối rắm, Sở An Nhan bất tri bất giác liền đến cửa Thấm Trúc Viện.
Chết thì chết đi, còn tốt hơn là gánh oan uổng.
Buổi trưa ánh nắng chang chang, cây táo trong Thấm Trúc Viện xanh tốt, gió thổi tạo ra âm thanh xào xạc.
Lăng Giang ngồi dựa vào gốc táo, hắn mặc một thân sa tanh màu đen có hoa văn màu trắng trang trí quanh áo, eo thắt đai ngọc, trong tay cầm một quyển sách không biết tên gì. Sống lưng hắn thẳng thắn, một đầu tóc đen nhánh xõa xuống, có vài sợi tóc theo gió bay bay.
Góc nghiêng này thực không có gì để bắt bẻ, Sở An Nhan nhất thời nhìn có chút ngây ngốc, quên cả bước.
Lăng Giang.
Nàng biết tửu lâu nên gọi tên là gì!
Sở An Nhan hoàn hồn, có chút hưng phấn đi đến trước mặt Lăng Giang.
" Lăng Giang, chuyện ngày hôm qua...... Ngươi còn nhớ rõ? ". Sở An Nhan hỏi thử.
Rốt cuộc trong nguyên tắc Lăng Giang chính là một tên ghi thù, hơn nữa lại có thù tất báo.
Lăng Giang ngẩng đầu, đối diện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-ta-cung-phung-hoang-de-nuoc-dich/2460917/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.