“ Ngươi không sợ ta sao? ”
“ Ta cảm thấy, công chúa cũng không đáng sợ ”. Nguyên Doanh Doanh nở nụ cười dịu dàng nhìn Sở An Nhan.
“ Đúng rồi, ta còn chưa biết ngươi là ai? ”
Sở An Nhan vừa mới suy nghĩ, trong trí nhớ của nguyên chủ không có người này, hơn nữa lúc trước trong yến hội nàng hình như cũng chưa thấy qua nàng ta.
“ Xin lỗi, là ta thất lễ, ta là nữ nhi của tướng quân Nguyên Chinh, Nguyên Doanh Doanh ”
Lời Nguyên Doanh Doanh nói vẫn luôn ôn nhu, chỉ là cái tên Nguyên Chinh nàng quả thật đã nghe qua.
Nguyên Chinh chính là hộ quốc đại tướng quân Sở quốc, so với Diệp Họa còn được người người kính phục hơn.
Nếu nhắc tới nữ nhi vị đại tướng quân này, Sở An Nhan nghe được qua một ít lời đồn, nói vị nữ nhi đại tướng quân từ nhỏ bệnh tật ốm yếu, không thích võ học chỉ thích thơ văn.
Cố tình Nguyên tướng quân cũng chỉ có mỗi nàng ta, càng là đem nàng ta đặt ở đầu quả tim mà sủng.
Nại Hà thái y nói nàng ta không sống được bao lâu, nhiều nhất chỉ có thể sống đến năm hai mươi tuổi.
Tuy rằng như vậy, nhưng nàng ta còn thường xuyên mặc đồ nam trang, tham gia các loại thơ hội, cùng nam tử giao du, thanh danh cũng không được tốt.
Đang suy nghĩ mê man, một trận gió thổi qua, Nguyên Doanh Doanh ho khan, có nha hoàn nôn nóng lại đây phủ thêm áo choàng cho nàng ta, lại đeo đấu lạp cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-ta-cung-phung-hoang-de-nuoc-dich/2460841/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.